Hai mươi tấm Truyền Tống phù, Tuyết Mịch đã chơi hết trong một ngày, dù cho y kích phát ở bất kỳ góc nào trong Thần Điện thì cuối cùng đích đến vẫn là chỗ của Thời Uyên, cũng không biết có phải là vì kết giới của Thần Điện không nhưng có một lần Tuyết Mịch còn muốn truyền tống ra bên ngoài Thần Điện, kết quả lại rơi lên người Thời Uyên.
Không phải bị Thời Uyên giữa đường bắt được thì cũng là rơi xuống ngay trên người Thời Uyên, đến tối, y dùng tấm phù cuối cùng thì đập thẳng vào bồn tắm của Thời Uyên.
Ngay cả linh phó đi ngang qua cũng nghe thấy âm thanh rơi xuống nước rất lớn, sau đó là tiếng cười khanh khách của Tiểu Long Quân vọng lại.
Cả Thần Điện, mặc dù ngoài mặt mọi người không dám dị nghị lung tung nhưng trong lòng đều cảm khái, Thần Quân đúng là tốt tính, có tính nhẫn nại như vậy, mặc cho Tiểu Long Quân đùa nghịch nhưng lại không tức giận chút nào.
Truyền Tống phù đã bị Tuyết Mịch chơi hết trong một ngày, hôm sau lại chạy ra ngoài mua, một lần mua này là mua trên trăm tấm, còn mua cả những loại phù lộn xộn khác nữa.
Hôm qua Tuyết Mịch còn không biết phù chú lại chơi vui như vậy cho nên chỉ mua cho mình Truyền Tống phù, những thứ còn lại đều tặng cho Hoa Triều và Phồn Lũ hết, nhưng chơi rồi mới phát hiện thì ra tu vi không đủ thì có thể dùng bùa chú bù vào, vì thế những công kích phòng thủ thậm chí một đống phù trên trời dưới đất kia, trong tiệm có thì y đều mua hết.
Hoa Triều kiềm lòng không được vừa nhìn sang Tuyết Mịch đang chọn phù chú bên cạnh vừa dán lên người Phồn Lũ nói chuyện với hắn ta: "Ngươi nói xem nếu cho Tiểu Long Quân chơi thêm vài ngày nữa, có khi nào Thần Quân sẽ đánh chết hai chúng ta không?"
Phồn Lũ rời xa hắn ta nửa bước: "Là ngươi, không phải ta."
Hoa Triều quay đầu lại trừng mắt với hắn ta, tốt xấu gì cũng đã cùng nhau bộc lộ hết tài năng trong cuộc tuyển chọn mới lên được thang trời, có thể nào yêu đồng bào một tí được không?
Nếu như hỏi tâm trạng lúc này của Hoa Triều vậy thì chắc chắn là đừng hỏi, hỏi chỉ thêm hối hận, ai có thể biết được Tiểu Long Quân lại dùng phù chú chơi đùa như vậy chứ, phải biết là một tấm phù không rẻ chút nào, có rất nhiều người mua để phòng thân, không phải cấp bách thì cũng sẽ không dễ dàng sử dụng đâu.
Còn Tiểu Long Quân của họ hoàn toàn xem nó như một món đồ chơi, nếu như Tiểu Long Quân chơi một mình thì cũng không có gì, đằng này cứ hết lần này đến lần khác kéo Thần Quân chơi cùng, thật sự Hoa Triều rất lo lắng hôm nào đó Thần Quân không còn nhẫn nại, sẽ treo kẻ bày trò là hắn ta đây lên mất!
Tuyết Mịch phát hiện trong tiệm trừ Truyền Tống phù ra thì còn có một loại Truyền Âm phù nữa nên vội vàng vẫy tay với Hoa Triều: "Hoa Triều ngươi xem đi, ở đây còn có Truyền Âm phù nữa nè."
Hoa Triều vội vàng bước lên phía trước: "Truyền Âm phù có lẽ không dùng được, nếu như ngươi muốn truyền âm thì có thể hỏi Lạc Linh thử xem trong kho có pháp khí truyền âm nào hay không, nhưng nếu như ngươi thích thì mua một hai tầm để chơi cũng được."
Tuyết Mịch rất tò mò về những thứ mình chưa thấy, chưa sử dụng qua, cho nên dứt khoát mua hai tấm về, đồng thời cũng ghi nhớ chuyện pháp khí, đợi khi quay về sẽ hỏi Lạc Linh thử, không biết pháp khí chơi có vui như phù chú không.
Lúc Tuyết Mịch mua liên tục thì đôi nam nữ hôm qua đến lấy phù theo thời gian đã hẹn, phục vụ vừa nhìn thấy hai người lập tức đưa tấm phù chú đã được chế tạo xong cho họ, sau đó tiếp tục kéo bàn tính tính số lượng phù chú hôm nay Tuyết Mịch mua.
Ngón tay nhanh như bay lướt trên bàn tính, người phục vụ tính ra một cái giá tổng, bỏ đi vài viên linh thạch lẻ: "Hai mươi bảy viên linh tinh và sáu mươi sáu viên linh châu."
Phồn Lũ đứng bên cạnh bước lên phía trước trả tiền, Tuyết Mịch thích thú cất số phù chú kia vào nhẫn Tiểu Bạch Long, Hoa Triều thấy Tuyết Mịch mua xong mới đi về phía trước: "Hôm nay Phụng Thần Lâu có tiệc Tiên Ngư."
Tuyết Mịch tò mò: "Cái gì gọi là tiệc Tiên Ngư?"
Hoa Triều: "Dưới đáy đại dương vô tận có một loài tiên ngư, thân dài trăm trượng, toàn thân trong suốt, có thể nhìn thấy xương từ bề mặt da, mỗi lần mặt trời chiếu xuống biển sẽ thu hút linh tiên rẽ nước bơi lên, hình dạng dưới ánh mặt trời trông như đang phi thăng, vì vậy mới được gọi Cá Linh Tiên, điều quan trọng nhất là thịt Cá Linh Tiên này vô cùng ngon, đặc biệt là thịt ở phần môi cá, cắt thành từng miếng mỏng, rưới thêm nước sốt, đưa vào miệng liền tan, hơn nữa Cá Linh Tiên này sống dưới biển sâu, chỉ có lúc chúng tự rẽ nước xuất hiện mới có thể bắt được, vô cùng hiếm có, cho nên mỗi khi tiệm bắt được một con thì Phụng Thần Lâu sẽ tổ chức tiệc Tiên Ngư."
Đến bây giờ Tuyết Mịch vẫn chưa được ăn thịt cá, y không kén thức ăn, mỗi ngày Lạc Linh cho ăn gì thì y ăn đó, nhưng đồ ngon thì ai không thích cơ chứ, nghe lời miêu tả của Hoa Triều thì y cũng không kìm lòng được liếm nhẹ môi: "Ngon vậy sao?"
Hoa Triều gật đầu liên tục: "Đương nhiên rồi."
Phồn Lũ lại nghi ngờ nhìn Hoa Triều: "Vậy làm sao ngươi biết hôm nay có tiệc Linh Ngư?"
Nếu như chỉ có Linh Ngư rẽ nước mới bắt được vậy thì chứng minh nó không tổ chức định kỳ, tên Hoa Triều này ngày nào cũng ở cùng hắn ta và Tiểu Long Quân, làm sao biết được tin tức ngay cả Phồn Lũ cũng không biết được.
Hoa Triều cười hi hi, má lúm đồng tiền hõm sâu vào: "Bởi vì tu vi của ta cao hơn ngươi cho nên nghe xa hơn ngươi đó, ta vừa nghe người ta bàn luận về nó nha."
Phục vụ đứng bên cạnh nghe thấy vậy thì lên tiếng: "Nếu như muốn đi các vị đây phải nhanh chân nha, đi trễ sợ là không còn nữa, tiệc Linh Ngư này trước giờ luôn có tiếng ở thành Vân Khởi, mỗi lần Phụng Thần Lâu có thu hoạch ở biển thì sẽ gửi thiệp mời cho khách quý của tiệm, không có thiệp mời thì có bao nhiêu linh tinh cũng mua không được đâu."
Hoa Triều còn cho rằng đến đó là có thể được ăn, nghe vậy thì không kìm được mà chau mày: "Vậy nếu như không có thiệp mời há không phải không được ăn sao?"
Người hầu đây cũng không biết rốt cuộc ba người trước mặt mình có lai lịch thế nào, chỉ là hôm đó thấy thái độ của Hà Đan Các đối diện cung kính với họ nên mới niềm nở như vậy, vì thế đương nhiên lời này cũng không dám nói quá trắng trợn: "Dĩ nhiên hoàn toàn không phải vậy, bộ phận để làm thức ăn của cá Linh Tiên này rất nhiều, nhưng cũng chia ra cực phẩm thứ phẩm, muốn thử thì có thể đặt cọc cho Phụng Thần Lâu, hẹn trước rồi đợi đến lần sau bắt được cá Linh Tiên thì đương nhiên sẽ nhận được thiệp mời, thêm một cái nữa là có vài thế gia vọng tộc trong thành, là người ngay cả Phụng Thần Lâu đều phải xem là khách quý, những người này thì không cần đặt cọc trước mà mỗi lần Phụng Thần Lâu tổ chức tiệc đều sẽ gửi thiệp mời, nếu như họ không đến vậy những bộ phận cực phẩm được để lại sẽ chuyển bán cho những người khác."
Hoa Triều nhìn sang Tuyết Mịch, đương nhiên đi hay không đi đều do Tiểu Long Quân quyết định.
Tuyết Mịch nhìn sang Phồn Lũ, y còn nhớ Thần Điện lệnh kia, nói là đi đâu cũng được, chỉ là không biết Thần Điện lệnh này hôm nay có thể giúp họ được ăn thịt cá hay không.
Phồn Lũ chỉ đành đáp: "Vậy đi thử xem sao, nếu như đã bán hết thì chỉ có thể đợi lần sau thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!