Tóm tắt
Thiên Đầu Điểu sắp tắt nắng.
Có được cái tên mới, nhóc rồng con liền vui vẻ chén hết cả mâm hoa quả, xong thỏa mãn đánh ngáp một cái, cặp mắt to tràn đầy mệt mỏi nhìn xung quanh, cuối cùng vứt đi cái vỏ hoa quả mà nó vừa hút sạch nước, rồi bò về phía Thời Uyên.
Y buồn ngủ, muốn ngủ, nhưng cái nơi xa lạ này khiến y bất an, cộng với lần suýt chết khi nãy khiến y vẫn còn kinh hồn bạt vía nên theo bản năng y muốn tìm kiếm một nơi cho y cảm giác an toàn thì mới dám chìm vào giấc ngủ.
Có thể là vì Thời Uyên đã cứu y lúc y gặp nguy hiểm nhất, hoặc cũng có thể do Thời Uyên là người đầu tiên mà y chân chính tiếp xúc, khi mới vừa nở ra thành con chim non nên khiến y không tự chủ được muốn dựa dẫm vào Thời Uyên.
Thời Uyên không nhúc nhích, hắn tựa lưng vào chiếc ghế sập gụ theo dõi hành động của nhóc rồng con, sau khi đã bò đến bên cạnh hắn, y dường như vẫn chưa thỏa mãn, giơ tay túm lấy vạt áo của hắn, nhấc chân cố gắng trèo lên người hắn.
Nhưng vì vừa mới vỡ vỏ không lâu, căn cốt của nhóc rồng con vô cùng yếu, tay chân không đủ sức lực, vất vả lắm mới nương theo vạt áo của hắn mà đứng lên được, nhưng lại run rẩy không vững ngã về phía sau.
Mặc dù Thời Uyên đã đặt một tay lên lưng rồng nhỏ để y không bị té xuống khỏi chiếc ghế sập, nhưng y vẫn bị ngã một cú trên mặt ghế gỗ cứng ngắc.
Tiểu ấu tể cặp mông nộn thịt, trọng lượng của đứa nhỏ cũng thực nhẹ, tuy rằng ngã không đau, nhưng vì buồn ngủ mà không thể ngủ nên liền sinh ra cảm giác bức bối, trong lòng quýnh lên, kỹ năng khóc lóc cũng tự động bật công tắc.
Nhìn rồng nhỏ bỗng nhiên òa khóc, Thời Uyên rút tay về, có chút chột dạ ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị gọi linh nô vào. Tuy tiểu ấu tể vẫn không ngừng khóc lóc, nhưng lại không từ bỏ kế hoạch ban đầu, vừa khóc thút thít vừa thò tay ra nắm lấy vạt áo hắn, nhấc chân leo lên người hắn lần nữa.
Thời Uyên lần này không có tiếp tục ngồi yên quan sát nữa, ngay thời điểm nhóc rồng con sắp trụ không nổi liền ra tay hỗ trợ, cho đến khi y được như ý nguyện bò lên người dán vào lồng ngực của hắn, tiếng khóc lúc này mới từ từ dừng lại, sau đó thút tha thút thít ngủ thiếp đi, trên khóe mắt vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt long lanh.
Hàng lông mi dày còn vươn chút hơi ẩm, nước mắt trên mặt còn chưa kịp khô, móng vuốt nhỏ nhắn trắng nõn vẫn còn đang bất an nắm lấy vạt áo trước ngực hắn, thậm chí ngay cả cặp sừng rồng trên trán cũng hơi ửng hồng lên bởi vì khóc lớn, nhưng sau đó "Bánh bao sữa" liền hít thở nhẹ vài hơi, mới khóc lóc có xíu mà đã lăn ra ngủ rồi, có thể thấy rằng là nó thực sự đã vô cùng buồn ngủ.
Thời Uyên nhìn nhóc con đang dính chặt trên người mình, tầm mắt lướt từ những giọt lệ còn đọng trên khuôn mặt đi xuống đến đôi tay nhỏ bé đang bất an nắm chặt lấy vạt áo của mình, một tay đem "Bánh bao sữa" bế lên, một tay khẽ nắn nắn bàn chân y, hư nhuyễn vô lực (*) như vậy, xem ra cần phải luyện tập nhiều hơn trong thời gian tới.
(*) Hư nhuyễn vô lực: ý là xương bàn chân quá mềm yếu.
Linh khí ở hạ giới vẩn đục, không thích hợp để tiểu long tể ở lâu, ngoài ra mặc dù những đồ vật hắn mang theo bên người đa số là thiên tài địa bảo (*), tuy nhiên nếu nó không phải là thuộc tính công kích bạo liệt tinh thần, thì cũng là thuộc tính thần binh hộ giáp rất mạnh, căn bản không có cái nào có thể áp dụng lên cho tiểu long tể.
(*) Linh khí: một loại khí có trong thiên địa giúp cho người tu tiên hấp thụ và tăng tu vi ( level).
(*) Thiên tài địa bảo: chỉ các loài thực vật hoặc khoáng vật quý hiếm có sẵn trong tự nhiên có công dụng đặc biệt, chẳng hạn như để cải thiện kỹ năng, tăng tuổi thọ và trị bệnh,...
Vì vậy, Thời Uyên cũng không có ý định sẽ ở lại đây lâu hơn, chuẩn bị tức khắc lên đường bay đến Thiên giới.
Chẳng qua là tên nhóc rồng nhỏ này đã ngủ say rồi mà vẫn cứ như cũ túm chặt lấy vạt áo hắn, Thời Uyên cũng hết cách, chỉ có thể nhờ linh nô lấy cái áo choàng phi hồ ngọc linh (*) trùm lên người cho y, sau đó hắn một tay ôm lấy "Bánh bao sữa", một tay thu hồi hành cung rồi bay về phía Thiên giới.
(*) Áo choàng phi hồ ngọc linh: câu này tui không hiểu nghĩa lắm nhưng chắc đại khái là cái áo choàng có cái mũ được làm bằng lông cáo.
Ở giữa Tam giới có những vách tường rào cản, nếu không đạt đến thực lực của một Vô Thượng Tiên trở lên thì hầu như không có khả năng đi thẳng một đường đến Tam giới.
Thông thường, ấu tể Long tộc vừa sinh ra đã có sức mạnh tương đương với Thượng Tiên, đáng lẽ sẽ không cần sự bảo hộ quá chặt chẽ, nhưng do cái tên nhóc trong ngực hắn trời sinh căn cốt không đủ, cho nên có thêm phi hồ ngọc linh che chắn thì sẽ an toàn hơn.
Làm một Thượng Thần, Thời Uyên cũng có một lãnh thổ riêng trên Thiên giới, tất cả những người và yêu đã phi thăng thì đều có được lãnh thổ riêng của mình trên Thiên giới, bởi vì linh lực của Thần và Tiên không thể nào tiếp nhận được nguồn linh khí ở hạ giới, nếu có muốn quay về hạ giới thì bọn họ phải tự phong bế linh lực của mình.
Nhưng Yêu giới khác với Nhân giới, sức mạnh của Yêu giới có thể sánh ngang với Thiên giới, vì vậy hầu hết khi Yêu tộc đã phi thăng xong thì đều sẽ chọn quay trở lại Yêu giới sinh sống. Mặc dù vậy, lãnh thổ của bọn họ trên Thiên giới vẫn được bảo lưu, đó tượng trưng cho tôn vị của bọn họ.
Thời Uyên có Thần cung của riêng mình trên Thiên giới, cho dù hắn có thể không đến thăm nó trong hàng nghìn năm, thì mọi thứ trong nội cung vẫn sẽ được các tiên nga (*) thuộc sở hữu của hắn sắp xếp ổn thỏa, tùy thời nghênh đón vị Thần cung Chi Chủ đến.
(*) Tiên nga: tiểu tiên nữ.
Nhưng không ngờ lần này Thượng Thần lại không về một mình, nhìn cục tròn tròn được Thượng Thần ôm trong lòng, chỉ lộ ra một khúc sừng rồng non nớt của tiểu Long quân, khiến cho đại chưởng sự tiên nga Lạc Linh cùng đám tiên tì đi đến đón tiếp Thượng Thần rơi vào kinh ngạc, đến nổi quên mất phải cúi đầu hành lễ với hắn.
Lạc Linh là người đầu tiên hoàn hồn, vội vàng khom mình hành lễ: " Hoan nghênh Thần quân hồi cung. "
Bây giờ, các tiên nga khác mới phục hồi tinh thần lại, tất cả đồng loạt quỳ xuống, từng lớp tiên y (*) rũ xuống mặt đất. Linh khí tiểu tiên tràn ngập trong không gian, âm thanh cung nghênh thanh thúy (*) vang vọng khắp đại điện, nháy mắt mở ra sức sống cho Thần Điện sau mấy ngàn năm tĩnh mịch.
(*) Tiên y: y phục tiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!