Chương 29: Thần, như ngươi mong muốn

Tiểu Long Quân cao hứng đi ra cửa nhưng lại ủ rũ cụp đuôi trở về, trên đường đi về cho dù Hoa Triều dỗ dành ra sao cũng vô dụng, dù ngày mai y cũng có thể tới mua tiểu đường long, nhưng ngày mai tiểu đường long cũng không phải là hôm nay tiểu đường long, đây là lần đầu tiên y đi ra ngoài mà không mang quà về cho Uyên Uyên.

Nhất là y biết vừa nãy không phải do y không cẩn thận làm rơi mà là có người hại khiến Tuyết Mịch càng không vui.

Bởi vì không ra tay với y, cho nên không kích hoạt tuyến phòng ngự của pháp khí, nhưng hiển nhiên tu vi của đối phương cũng không quá cao, bởi vì hắn ta vừa ra tay liền bị Hoa Triều phát hiện.

Hoa Triều: "Lúc đầu ta định đuổi theo, muốn nhìn xem là ai đang giở trò quỷ, nhưng ta phát hiện đã có người đuổi theo hắn rồi."

Tuyết Mịch: "Có người đuổi theo rồi? Là ai?"

Hoa Triều nói: "Hẳn là hộ vệ Thần Quân để ở bên cạnh ngươi, ta đã nói làm sao Thần Quân có thể yên tâm cho ba người chúng ta ra ngoài, quả nhiên hắn đã sắp xếp hộ vệ, cũng không biết là ai nhàm chán như vậy, phải đánh rơi đồ chơi làm bằng đường của ngươi, thật không hiểu nổi."

Tiểu Long Quân này mới đáp xuống từ Tam Trùng Thiên, sau khi trở lại Thần Điện thì là lần đầu tiên ra khỏi cửa, muốn nói gây thù chuốc oán thì ra tay cũng không phải là sát chiêu gì, muốn nói không có thù thì vì sao lại muốn đánh rơi đồ chơi nhỏ làm bằng đường của người ta, đây cũng quá kì lạ.

Hoa Triều không nghĩ ra, Phồn Lũ cũng cảm thấy kỳ quái, thế là hắn ta đề nghị: "Sau khi Tiểu Long Quân trở về, có thể hỏi Thần Quân đó là người nào, vì sao có hành động này."

Sau khi Tuyết Mịch trở lại Thần Điện vẫn luôn không dừng chân cho đến khi chạy tới tẩm cung của Thời Uyên, thấy Thời Uyên ngồi trong đình viện uống trà thì liền nhào tới.

Chuyện phát sinh trên đường y trở về thì tất nhiên Thời Uyên đã biết, hắn thấy y vì một món đồ chơi nhỏ bình thường làm bằng đường mà không vui như thế thì không khỏi buồn cười: "Thích như vậy thì ngày mai đi mua là được, Lục Nhiễm cũng có thể làm mấy món đồ chơi nhỏ bằng đường, ngươi có thể xin hắn làm cho ngươi một cái."

Tuyết Mịch leo lên trên người hắn ngồi xuống, đầu y tựa vào bờ vai Thời Uyên, trong tay cầm một sợi tóc của Thời Uyên chơi, giọng y rầu rĩ: "Ta muốn mua cho ngươi, ta bảo chủ quán vẽ ta, mặc dù không giống nhau như đúc nhưng hắn vẽ rất giống, nhưng nó đã bị bể nát, còn bị người ta đạp."

Thời Uyên nghe vậy khẽ rũ mắt, hắn nhìn người trong ngực thấy y thật sự không cao hứng thì nhân tiện nói: "Đêm nay trên sông có hội thả đèn, có muốn đi không?"

Tuyết Mịch lập tức ngẩng đầu nhìn Thời Uyên: "Uyên Uyên cũng đi với ta sao?"

Thời Uyên gật đầu, bây giờ Tuyết Mịch mới trở nên vui vẻ, trong đầu đều là suy nghĩ Uyên Uyên buổi tối muốn dẫn y ra ngoài chơi, nên quên luôn chuyện phải hỏi Thời Uyên người đánh rơi đồ chơi làm bằng đường của y là ai, y còn đặc biệt chạy đi tìm Lạc Linh, y muốn đổi kiểu quần áo cùng dạng với Uyên Uyên!

Sau khi Tuyết Mịch chạy ra khỏi sân nhỏ, một người mặc đồng phục hộ vệ màu đen của Thần Điện xuất hiện, sau khi hành lễ với Thời Uyên, hắn ta nói: "Hôm nay người đánh rơi đồ chơi làm bằng đường của Tiểu Long Quân chính là người thắng cuộc thi đan đạo, con trai trưởng của Chu gia thành Vụ Bắc Chu Tòng Gia, chỉ vì hôm nay khi Tiểu Long Quân xem trận tỷ thí, nói một câu người này bá đạo thì ghi hận trong lòng, nhưng hắn có thể nhìn thấy Tiểu Long Quân có xuất thân không tầm thường, bởi vậy chỉ là muốn làm ra một cái giáo huấn nhỏ, sau khi hắn ra tay đã nhận ra sự tồn tại của ta, cho nên kịp thời lệch chưởng phong lập tức thu tay rời đi, lúc này mới vô ý đánh rơi đồ chơi nhỏ làm bằng đường của Tiểu Long Quân."

Thời Uyên: "Hôm nay hắn là tên dùng bộ đan chi pháp?"

Hộ vệ: "Vâng."

Thời Uyên: "Tên thứ hai là ai?"

Hộ vệ: "Cũng là thành Vụ Bắc, nhưng mà là Thẩm gia thành Vụ Bắc, ban đầu Thẩm gia dựa vào bí pháp luyện chế Tục Mạch Đan để lập nghiệp, sau đó bởi vì bí pháp bị lộ ra ngoài, lại bị người cố ý chèn ép, lúc này gia cảnh sa sút, bây giờ chỉ còn một mạch Thẩm Xuân Viện còn kiên trì một đường luyện đan, kết quả hôm nay, viên đan Thẩm Xuân Viện làm hơi kém viên đan của Chu Tòng Gia."

Thời Uyên đặt chén trà xuống, giọng điệu có hơi tùy tiện: "Có thể chịu sự ảnh hưởng của bộ đan chi pháp mà chỉ thua một thành, nữ tử này có thiên phú không tồi."

Hộ vệ hiểu ý của Thần Quân.

Trong Hà Đan Các, với tư cách là người thắng cuộc, Chu Tòng Gia được cho phép ở lại sương phòng, sau ba ngày, hai vị Đan Vương mới có thể đến, sau đó tiến hành kiểm tra đánh giá xem thử hắn ta thích hợp bái ai làm sư, nhưng bất kể như thế nào, người thắng cuộc so tài làm đệ tử ký danh của Đan Vương đã là kết quả chắc chắn.

Đợi sau này hắn ta bộc lộ thiên phú, tạo thành tích trong đan đạo, được thu làm đệ tử thân truyền cũng ở trong tầm tay.

Từ trước đến nay Chu Tòng Gia rất tự tin với năng lực của mình, làm con trai trưởng Chu gia, hắn ta lại có thiên phú trên con đường luyện đan, từ nhỏ đã hưởng hết tất cả tài nguyên, bồi dưỡng ra được một thân thực lực đủ để khinh thường người cùng tuổi, cái này cũng khó tránh khỏi khiến Chu Tòng Gia có hơi tự phụ.

Nhưng hắn ta có nguyên nhân để tự kiêu, bởi vậy từ nhỏ đến lớn hắn ta chưa từng đè lại tính tình của mình, lúc này mới dẫn đến chuyện hắn ta không nghe được người khác nói mình không đúng.

Khi hắn ta quay về mới nhớ lại hành động ngày hôm nay, đúng là có hơi xúc động, thành Vân Khởi là thủ đô Khải Dương đại lục, với cách ăn mặc không phú thì quý của y, còn có ảnh vệ âm thầm che chở, tất nhiên gia thế của đứa bé kia không tầm thường, cũng may hắn ta kịp thời thu tay nên không bại lộ thân phận.

Nhưng mà hắn ta đã nhớ kỹ ngoại hình của đứa bé đó, sau này tốt nhất y đừng có tới nhờ hắn ta xin đan.

Người đời đều biết, tam đại sư là ba người không nên trêu chọc nhất, đan dược sư, phù lục sư, luyện khí sư, bởi vì ai cũng không biết khi nào mình phải cầu xin người khác, cho nên Chu Tòng Gia mới tự phụ như thế, tiểu tử kia có chuyện thì cũng đừng đến nhờ hắn ta.

Sau khi Chu Tòng Gia nghĩ tới vài chuyện rồi chuẩn bị nghỉ ngơi, hôm nay hắn ta luyện đan nên tốn không ít sức, nhưng ở Hà Đan Các không có người hầu tín nhiệm ở bên cạnh, cho nên Chu Tòng Gia không có ý định tu luyện, chuẩn bị tắm rửa xong liền trực tiếp đi ngủ.

Không đợi hắn gọi tỳ nữ đi múc nước, chưởng sự Hà Đan Các liền dẫn người đến.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!