Chương 9: Hẹn Hò Riêng

Chỉ thấy những dãy núi xa xa bao quanh, bầu trời và mặt hồ xanh thẳm như hòa làm một, xanh đến mức tưởng như không thấy đáy.

Tô Thanh khẽ nghiêng đầu, nhắm mắt, đặt một nụ hôn nhẹ lên má Hạ Cẩm Ngôn khiến gương mặt anh hiện lên vẻ sững sờ.

Tô Xán nhìn phần bình luận bên dưới, phần lớn đều không tin nữ thần lại chủ động như vậy, thậm chí còn có người vì thế mà quay lưng rời fandom, chỉ có lác đác vài bình luận là gửi lời chúc phúc.

Còn hai nhóm khác thì chỉ là ảnh phong cảnh. 

Tô Xán cũng không ngờ Tô Thanh lại có thể chủ động như thế, hoàn toàn khác so với hình tượng nữ chính mà cô viết.

Cô chợt nghĩ ra điều gì đó, đột nhiên thấy vui hẳn. 

Như vậy thì dù bị ép buộc nhưng Tô Thanh và Hạ Cẩm Ngôn xem như cũng đã ở bên nhau, mình có thể trở về hiện thực rồi sao? Không ngờ tình tiết lại đến sớm như vậy.

"Cặp đôi đứng đầu là Giang Mạc Hiên và Tô Xán sẽ được thưởng một bữa tối tại nhà hàng. Ba nhóm còn lại, nguyên liệu nấu ăn đã được chuẩn bị sẵn tại biệt thự." 

Đạo diễn dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thời gian ăn tối tùy các nhóm quyết định, tôi sẽ không làm phiền mọi người ngắm cảnh nữa."

Tô Xán vẫn còn đang chờ mình ngất xỉu để xuyên về, nhưng chẳng có gì xảy ra cả.

Chắc chưa đến lúc, đành phải đợi thêm.

Thế nhưng, đến khi cô và Giang Mạc Hiên ngồi vào chiếc bàn cạnh cửa sổ trong nhà hàng, mọi thứ vẫn bình thường như cũ, chẳng có dấu hiệu gì báo trước.

Suốt buổi, cô hoàn toàn không tập trung nổi Giang Mạc Hiên đang nói gì, trong đầu chỉ nghĩ mãi đến chuyện quay về thế giới thực, thậm chí lúc nãy vào nhà vệ sinh, cô còn thử đập đầu vào tường hai lần mà cũng chẳng xuyên được.

"Cô sao vậy? Không khỏe chỗ nào à?" Giang Mạc Hiên thấy Tô Xán lơ đãng, quan tâm hỏi.

Tô Xán nhìn người đàn ông trước mặt, nghiêm túc hỏi: "Nếu tôi bảo tôi không phải người của thế giới này, anh sẽ nghĩ gì?"

Giang Mạc Hiên tỏ vẻ đầy hứng thú, nhìn cô nói: "Vậy thì đưa tôi đến thế giới của cô đi!"

[Trời ơi, cặp này ngọt muốn sâu răng luôn rồi đó!]

[Đôi này đáng yêu quá.]

[Ô ô, ai lúc trước chê bai Tô Xán thì ra đây đối mặt đi!]

[Màn hình tràn ngập bong bóng màu hồng rồi nè!]

Tô Xán nhìn vẻ mặt chân thành của Giang Mạc Hiên, không nói thêm gì nữa. 

Cô cũng chỉ là vì rối quá nên hỏi bừa một câu, biết đâu lại vô tình chạm trúng nút xuyên không thì sao…

Hai người ăn một bữa lẩu phô mai đặc sản vùng này, lúc quay về vẫn là Tô Xán chở Giang Mạc Hiên. Nhưng lần này họ đã thân thiết hơn hẳn lúc ban đầu.

Bên trong biệt thự vẫn đang nhộn nhịp chuẩn bị bữa tối. Nhóm về nhì là Lâm Hiểu Hiểu và Ấn Thành được một gói hải sản cực kỳ hoành tráng. 

Nhóm thứ ba là Phùng Hiểu Đồng và Kha Tuấn nhận được gói quà rau củ, còn nhóm cuối cùng Hạ Cẩm Ngôn và Tô Thanh chỉ có bánh mì và sữa.

Tô Xán nhìn nụ cười rạng rỡ của Tô Thanh, còn Hạ Cẩm Ngôn ở bên cạnh vẫn giữ nguyên sắc mặt u ám.

Lâm Hiểu Hiểu thấy hai người vừa bước vào liền vui vẻ gọi: "Tô Xán, chị có muốn ăn thêm chút gì không? Ở đây tụi em có nhiều lắm." 

Tô Xán thấy hải sản thì mắt sáng rực, mặc dù cô có thể ăn thêm một chút nhưng như vậy thì sẽ không đủ cho hai người Lâm Hiểu Hiểu ăn nữa nên liền khua tay từ chối: "Không không, bọn tôi ăn nhiều rồi."

Phùng Hiểu Đồng ở một bên thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng: "Người ta đi hẹn hò ăn no rồi mới về, cô chi bằng chia cho chúng tôi một ít đi." 

Lâm Hiểu Hiểu đứng đó bối rối, có chút tủi thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!