Chương 66: Đi Cùng Nhau Đến Cuối

Nghe thấy tiếng động, Tô Xán quay lại nhìn thấy Từ Giai đang xuống lầu.

"Cô cho đậu Hà Lan vào bữa tối à? Nấu chín chưa đấy?" Tô Xán hỏi thẳng.

Bị chất vấn bất ngờ, Từ Giai rối cả lên, theo phản xạ đáp lại:

"Chắc chắn là chín rồi! Cô nghĩ tôi là ai chứ? Chuyện cơ bản như vậy tôi vẫn biết mà!"

Tô Xán nhìn vẻ mặt hoảng loạn của Từ Giai lúc đứng trên cầu thang, cũng đoán được phần nào, lúc nấu ăn, cô ta căn bản không hề để tâm, chỉ đảo sơ vài cái rồi bê ra bàn.

Nghĩ vậy, cô đi thẳng vào bếp, đảo mắt nhìn quanh, cuối cùng phát hiện trên bếp còn một bát cơm rang chưa ăn hết.

"Chưa chín đây này."

Tô Xán bưng bát cơm ra bàn ăn, dùng đũa gắp lên một đoạn đậu Hà Lan.

"Hu hu... vốn tôi không biết nấu, nhưng cô lại nói mệt quá không làm nổi nên..." Từ Giai lí nhí biện bạch.

Chưa kịp để Tô Xán nói gì thêm, Ngô Mạn Thanh, người bị nặng nhất, lên tiếng yếu ớt:

"Không biết nấu mà còn cố làm gì, chúng ta hoàn toàn có thể đi ăn chỗ khác..."

Câu nói khiến Từ Giai nghẹn họng, không cãi lại nổi vì rõ ràng lỗi đúng là ở cô.

Đạo diễn nhìn thấy toàn người không thể đắc tội, vội khuyên vài câu thì xe cấp cứu vừa kịp đến đưa mọi người vào bệnh viện.

Lần này, đạo diễn chỉ còn biết nhận xui, vậy mà Từ Giai lại chẳng có biểu hiện ăn năn, chỉ làm ra vẻ tủi thân, thỏ thẻ nói:

"Thật sự tôi không biết nấu mà… Nếu lúc đó có Tô Xán giúp thì tốt biết mấy…"

Tô Xán nghe cô ta giả vờ ngây thơ mà buồn cười, cười lạnh một tiếng: "Không có tay nghề mà cứ đòi làm việc khó."

Cô liếc nhìn Từ Giai, người vẫn đang nước mắt lưng tròng, thỉnh thoảng còn liếc mắt về phía Hạ Cẩm Ngôn.

"Đúng là giả tạo, ngoài ngọt trong độc."

Từ Giai hoàn toàn không ngờ Tô Xán lại nói thẳng đến thế. Nhìn thấy xung quanh không có máy quay theo sát mới sực nhớ chương trình đã tắt livestream rồi.

Cô vốn định phát cáu nhưng nhìn sang Hạ Cẩm Ngôn nên cố gắng kiềm chế cơn giận, làm ra vẻ ấm ức:

"Sao lại nói tôi như vậy, tôi cũng chỉ là có lòng tốt thôi mà..."

Cô vừa nói, vừa lén quan sát Hạ Cẩm Ngôn, cúi đầu làm ra vẻ nức nở kiểu con gái đáng thương mà ai nhìn cũng động lòng.

Từ Giai nghĩ rằng với dáng vẻ này, chắc chắn Hạ Cẩm Ngôn sẽ đau lòng rồi chán ghét Tô Xán.

Cô cố tình im lặng, vừa khóc vừa chờ đợi một câu an ủi từ người đàn ông kia.

Nhưng...

"Chúng ta cũng vào bệnh viện xem tình hình họ thế nào." Hạ Cẩm Ngôn dịu dàng nói, ánh mắt nhìn về phía Tô Xán.

Tô Xán cũng đang định nói vậy, hai người chẳng buồn để tâm đến Từ Giai, quay người rời đi.

Từ Giai đứng chôn chân tại chỗ, vô cùng bối rối. Cô không ngờ, Hạ Cẩm Ngôn lại chẳng buồn nói với mình một câu.

Dù sao vụ việc cũng do mình mà ra, nghĩ vậy, cô vẫn quyết định đến bệnh viện xem thử.

Trong bệnh viện, tuy mọi người đều khá mệt nhưng được ê

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!