Chương 49: Dây treo bị đứt

Thấy ông ngoại ngồi lặng lẽ, ánh mắt tràn đầy ân hận và bất lực, trong lòng Tô Xán dâng lên một cảm giác chua xót khó tả. Cô khẽ ngồi xuống cạnh ông, nhẹ nhàng đặt tay mình lên cánh tay ông, dịu dàng an ủi:

"Ông ngoại… cháu đã về rồi."

Không hiểu sao, từ tận đáy lòng, cô lại thấy dễ dàng chấp nhận người ông này đến thế.

Lâm Đồng Phổ nghe thấy lời đó, khẽ ngẩng đầu. Trong mắt ông, hình như vẫn còn vương giọt lệ.

"Được rồi! Từ giờ nơi này chính là nhà của cháu."

Nghe vậy, Tô Xán mỉm cười, lần đầu tiên trong thế giới này, cô cảm thấy mình có một mái nhà thực sự thuộc về.

"Nhất định là ông trời có mắt mới để ông gặp được cháu ngày hôm đó." Lâm Đồng Phổ lại nói, tay đặt lên mái tóc mềm mượt của cô nhẹ nhàng vuốt như thể sợ làm đau, lòng thầm thề từ nay về sau tuyệt đối không để cháu gái chịu bất cứ ấm ức nào nữa.

Khi Tô Xán rời khỏi thư phòng, buổi tiệc cũng đã kết thúc. Các vị khách cũng đã lần lượt rời đi, trong đại sảnh chỉ còn lại Lâm Hiểu Hiểu và Lâm Phong.

Vừa bước xuống cầu thang, Tô Xán hớn hở chạy đến nắm tay Hiểu Hiểu, giọng đầy kinh ngạc lẫn vui mừng:

"Không ngờ bạn thân của mình lại chính là em họ!"

Lâm Phong vẫn giữ phong thái tao nhã, mỉm cười nhìn cô gái trước mặt gương mặt này, thật sự quá giống với đứa em gái được cả nhà cưng chiều năm nào.

"Đây gọi là duyên số đấy. Ngay lúc đầu chúng ta cũng rất ngạc nhiên khi biết hai đứa lại gặp nhau trong một chương trình."

"Cháu giống mẹ cháu quá, hôm đó sau khi thấy cháu là cậu đã âm thầm cho người điều tra. Lúc đó còn phát hiện ra có người bắt nạt cháu nên tiện thể giúp cháu trả thù luôn."

Lâm Đồng Phổ lúc này đã hoàn toàn hóa thân thành một ông ngoại bá đạo chỉ muốn dồn hết yêu thương bù đắp cho đứa cháu gái mình từng bỏ lỡ.

"Sao cơ?" Tô Xán ngơ ngác: "Chuyện gì cơ ạ?"

"Cậu đã cho người đột nhập vào hệ thống camera của nhà họ Tô lấy được đoạn video hôm đó." Lâm Phong mỉm cười giải thích.

Tô Xán lúc này mới vỡ lẽ. Hóa ra video đó là được lấy ra bằng cách này..

Chuyện mà cô thắc mắc bao lâu nay, cuối cùng cũng đã có lời giải.

"Giờ thì tốt rồi." Lâm Đồng Phổ nắm lấy tay cô, ánh mắt rạng rỡ: "Cả nhà chúng ta đã đoàn tụ, sống vui vẻ bên nhau."

Ông lại nhìn cô, ngắm mãi không chán, miệng khen không ngừng khiến Tô Xán cũng phải bật cười ngượng ngùng. Bỗng ông nói:

"Ngày mai cháu đến ăn cơm với ta nhé."

Tô Xán nghe vậy có chút khó xử:

"Thật ra cháu cũng muốn lắm, nhưng tiếc là không được rồi. Ngày mai là cảnh cuối của bộ phim đang quay, cháu đóng máy xong còn phải cùng Hiểu Hiểu đi quay chương trình hẹn hò."

Lâm Đồng Phổ không hề giận mà còn cười tươi hơn:

"Được được được, cháu gái ông đúng là chăm chỉ. Vậy thì đợi đến khi hai đứa xong việc, ông sẽ tổ chức một bữa tiệc thật long trọng, để cả thế giới biết cháu là cháu gái của Lâm Đồng Phổ này! Haha!"

Khi Tô Xán rời khỏi biệt thự nhà họ Lâm, trời đã tối khuya. Nếu không phải do Hàn Tinh Doanh đến đón, có khi Lâm Phong đã đích thân đưa cô về.

Trên xe, qua gương chiếu hậu, Hàn Tinh Doanh thấy Tô Xán ngồi phía sau, vẻ mặt vui tươi như bay tận mây xanh.

"Xán Xán à, em không xem tin tức giải trí à? Trên mạng lại bùng nổ vì em rồi đó!"

Nghe vậy, Tô Xán tò mò lấy điện thoại ra xem.

[Tô Xán là cháu gái của Lâm lão sư?! Đây là phim cẩu huyết nào thế!]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!