Chương 44: Chiếc Váy Đính Kim Cương

Tô Xán mở điện thoại ra xem, là một bài đăng từ tài khoản ẩn danh tự xưng là người trong đoàn phim, tiết lộ chuyện hôm nay xảy ra tại phim trường.

Những gì được viết khá trùng khớp với sự thật.

Cô đoán chắc là do một người thích hóng chuyện trong đoàn tung ra.

Tô Xán lướt xuống phần bình luận, mỉm cười nhẹ.

[Con gái tui giỏi ghê, còn mang đồ ăn vặt cho đoàn phim nữa!]

[Nhỏ kia bớt làm màu đi, là do Xán Xán của tụi tui quá xinh nên mới bị ghen ghét đấy!]

[Mong mọi người hãy chú ý đến bộ phim hơn và cả diễn xuất của Tô Xán nữa, cảm ơn!]

Tô Xán đọc một lúc, thấy bình luận hầu hết đều mang tính ủng hộ, nên không đọc tiếp mà thong thả ăn trái cây.

"Alô, chị Doanh." Cô vừa nhìn kịch bản, vừa nghe điện thoại từ quản lý Hàn Tinh Doanh.

"…Vâng, em biết rồi."

Sau khi gác máy, Tô Xán mới biết ngày mai là buổi dạ tiệc do WERT, một thương hiệu trang sức cao cấp tổ chức, quy tụ rất nhiều ngôi sao lớn và giới doanh nhân nổi tiếng.

Không ngờ cô cũng nhận được thiệp mời.

Chị Doanh đã xin nghỉ phép với đạo diễn Vu Kiếm giúp cô xong xuôi rồi, dù sao Giang Mạc Hiên cũng sẽ tham dự sự kiện này.

Chuyện duy nhất cần lo là hiện tại cô vẫn chưa có váy phù hợp. Chị Doanh dặn sáng mai sẽ có người tới trang điểm.

Tô Xán duỗi lưng, đứng dậy bước vào phòng tắm. Lúc này, việc duy nhất cô có thể làm là ngâm nước nóng thật thư giãn, đắp mặt nạ dưỡng da để mai lên đồ cho đẹp.

Tô Xán vừa nằm xuống giường, còn chưa vào giấc thì màn hình điện thoại sáng lên. Ánh sáng chói vào mắt làm cô nheo lại, mò tay nhấn vào xem.

Là tin nhắn từ Hạ Cẩm Ngôn, chỉ ngắn gọn ba chữ: "Chúc ngủ ngon."

Tô Xán mệt đến mức không kịp trả lời, tay còn cầm điện thoại mà mắt đã thiếp đi.

Cô bị đánh thức bởi tiếng điện thoại đang reo không ngừng, mắt vẫn chưa mở nổi, cô theo bản năng nhấn nghe máy.

Giọng của Hàn Tinh Doanh vang lên từ đầu bên kia: "Chị vừa bị tai nạn xe, may là không sao cả, nhưng giờ chị không qua được. Em đừng lo, chắc đến tối sẽ giải quyết xong."

Ban đầu nghe thấy tai nạn, Tô Xán hơi lo, nhưng nghe chị ấy nói không sao thì cũng yên tâm phần nào.

"Vâng, chị cẩn thận nhé, bên em không vội."

Gác máy xong, nghĩ đến việc vẫn còn nhiều thời gian, Tô Xán lại rúc vào chăn tiếp tục ngủ nướng.

Bấy lâu nay quay phim quá mệt, hiếm khi được nghỉ, lần này phải ngủ bù cho bằng hết.

Không ngờ, giấc ngủ ấy lại kéo dài đến tận chiều.

Tô Xán ngủ một giấc sâu, cảm giác như đã nạp đầy lại năng lượng bị tiêu hao suốt thời gian qua.

Tỉnh dậy rửa mặt xong, nhìn mình trong gương, cô đột nhiên nhớ ra, đến giờ mà chị Doanh vẫn chưa gọi lại.

Vừa định lấy điện thoại gọi thì chuông điện thoại vang lên.

"Xán Xán, chị bên này còn chưa xử lý xong. Em cứ nhờ chuyên viên trang điểm cho nhé."

Tô Xán còn chưa kịp mở lời, đã nghe giọng chị Doanh nói tiếp, tốc độ nhanh đến mức không xen được vào: "Trước mắt em cứ mặc váy mình mang theo tới tiệc. Váy chị sẽ gửi thẳng đến đó luôn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!