"Anh… sao sáng sớm lại đến đây vậy?" Tô Xán nhìn Hạ Cẩm Ngôn tự nhiên xách đồ ăn sáng đi vào bếp, đặt hết lên bàn ăn. Lúc này cô mới để ý thấy trên tay anh còn kẹp theo một túi hồ sơ.
"Từ giờ ngày nào tôi cũng sẽ mang bữa sáng đến." Hạ Cẩm Ngôn vừa lấy đồ ra khỏi túi vừa nói: "Là bà bảo đấy."
Nghe đến hai chữ "bà bảo", Tô Xán không nói thêm gì nữa. Cô chỉ tay về phía túi hồ sơ: "Thế cái đó là gì?"
Hạ Cẩm Ngôn nhìn cô gái vẫn còn ngái ngủ, nhẹ nhàng nói: "Em đi rửa mặt trước đi rồi ăn sáng, lát nữa nói chuyện sau."
Sáng nay Tô Xán đặc biệt ngoan, nghe lời lững thững đi vào nhà tắm. Cô vẫn còn mặc bộ đồ ngủ màu hồng có tai thỏ cực dễ thương, nhìn thế nào cũng thấy đáng yêu.
Hạ Cẩm Ngôn càng nhìn càng thấy mềm lòng.
Tô Xán sau khi rửa mặt xong thì cũng tỉnh táo hẳn. Nhưng càng tỉnh, cô lại càng thấy Hạ Cẩm Ngôn hôm nay có gì đó kỳ lạ.
Cô chớp chớp mắt, ngẩng đầu lên đã thấy anh đang nhìn chằm chằm vào mình. Cái nhìn ấy khiến cô cảm thấy bối rối, cúi mặt ăn hết bữa sáng.
Rõ ràng bản thân chẳng làm gì sai, tại sao lại cứ có cảm giác chột dạ? Nghĩ đến đây, cô lập tức ngồi thẳng lưng lại, lấy lại tinh thần.
"Anh nói đi, có chuyện gì thế?" Tô Xán giả vờ bình tĩnh, lấy khăn giấy chậm rãi lau miệng.
"Đây là hợp đồng, em về công ty tôi làm, chi phí đền hợp đồng với công ty cũ tôi sẽ chi trả."
Tô Xán vừa cầm bản hợp đồng lên xem thì Hạ Cẩm Ngôn nói tiếp: "Cici Entertainment tuy mới bước chân vào giới giải trí, nhưng tiềm năng phát triển rất lớn. Show truyền hình mới lên sóng gần đây em cũng thấy rồi, đang rất hot đấy."
Nghe đến đây, tay Tô Xán tạm dừng lật hợp đồng. Tuy cô không hiểu lắm, nhưng vẫn giả vờ đọc như thật.
Trong lòng thì nghĩ: Còn không phải nhờ tai tiếng của cô mà show đó hot rần rần à?
Hạ Cẩm Ngôn thấy cô vẫn không nói gì, liền rót một ly nước đẩy đến trước mặt cô.
"Hơn nữa bây giờ chúng ta đã tái hôn, sao có thể để phu nhân tổng giám đốc đi làm cho công ty khác?"
Tô Xán nhìn người đàn ông trước mặt đầy nghi ngờ. Lẽ nào anh ta thấy cô và Giang Mạc Hiên diễn cảnh đối đầu quá đỉnh, nên muốn giữ cô bên mình để kiếm lời?
Hôm nay Hạ Cẩm Ngôn quả thật có gì đó rất khác thường. Bình thường anh vốn ít nói, điềm đạm, lạnh lùng đến mức nhiều khi cô còn quên mất sự tồn tại của anh.
Nhưng giờ thì anh như thể biến thành nhân viên sale vậy.
Tô Xán tiếp tục đọc lướt hợp đồng, phát hiện không có điều khoản nào bất lợi, nghĩ lại dù sao cũng không phải tự mình trả tiền huỷ hợp đồng nên gật đầu đồng ý.
Việc còn lại cứ để Hạ Cẩm Ngôn lo.
"Xong rồi, anh có thể đi được rồi đấy." Tô Xán luôn cảm thấy hôm nay anh có gì đó kỳ lạ mà không đoán được nên đuổi khéo.
"Không đi. Hôm nay công ty không có việc gì." Anh đáp gọn.
Tô Xán cau mày nhìn anh một cái: "Anh không có việc, nhưng tôi còn phải đọc kịch bản."
"Em cứ đọc đi, tôi sẽ không làm phiền, còn có thể giúp em diễn cùng nữa."
Tô Xán càng lúc càng thấy không hiểu nổi con người này. Dù chưa tiếp xúc nhiều, nhưng rõ ràng đây không phải phong cách thường ngày của anh. Ngay cả khi mất trí nhớ cũng chưa bao giờ phiền người khác thế này.
"Chúng ta chưa công khai chuyện tái hôn, nếu để chị Doanh hay người khác thấy cũng không hay đâu." Tô Xán vẫn đang cố gắng đuổi người.
"Vậy thì nói là lãnh đạo đến tìm hiểu đời sống của nhân viên."
"Hay thật!" Tô Xán bật ngón cái, nhưng biểu cảm thì bất lực.
Dù cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cô cũng không tiếp tục đuổi anh đi nữa. Ngồi xuống ghế, mở kịch bản ra đọc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!