Thấy Tô Xán đầy tự tin bước vào, Hàn Tinh Doanh cũng yên tâm không ít.
"Chị nghĩ gì mà sắp xếp cho tôi đóng mấy loại phim kiểu này?"
Tô Xán vừa đi đến cửa thì nghe thấy tiếng ồn ào vang lên không xa phía sau.
Ngoảnh lại nhìn, là một cô gái cao ráo, mặc chiếc đầm dạ hội trễ vai, chân đi đôi giày cao gót bản giới hạn của ZXCV đính đá lấp lánh dưới ánh nắng.
"Vai diễn này khá được lòng khán giả, em mới bắt đầu đóng phim, thử sức với dạng này cũng tốt mà, kịch bản cũng không tệ." Quản lý đi phía sau cố gắng dỗ dành.
"Nếu tốt thì chị đi mà đóng. Với độ hot hiện tại của tôi mà đi nhận vai chính trong cái kịch bản rác rưởi này à?" Cô gái cắt lời, chẳng buồn giữ mặt mũi cho ai, lạnh giọng tiếp: "Cái tên Phong Vũ Dục Lai nghe đã thấy dở rồi."
Nói xong liền tiện tay vứt kịch bản vào thùng rác.
Cô ta đi ngang qua Tô Xán, kiêu ngạo ngẩng đầu lên như một con công khoe sắc, mắt dừng nửa nhịp trên người cô.
"Hơ, loại kịch bản như vậy mà cũng có người tới casting?"
"Chẳng phải cô cũng đến sao!"
Cô gái kia không ngờ Tô Xán lại đáp trả, đang định mở miệng thì bị quản lý kéo vào trong, giày cao gót lộc cộc dậm bước đầy tức giận.
Đợi đối phương đi khuất, Hàn Tinh Doanh mới lên tiếng: "Cô ta là Ngô Mạn Thanh, một thành viên trong nhóm nhạc nữ KT đang hot dạo gần đây."
Ra mắt với tư cách idol, Ngô Mạn Thanh đã tích lũy được lượng fan không nhỏ. Công ty cũng đang dốc lực lăng xê, đầu tư cho cô ta không ít nguồn lực.
Tô Xán nhìn tập kịch bản bị vứt trong thùng rác, trong lòng chợt lóe lên một ý, quay sang quản lý Hàn nói: "Em có một ý này…"
Trong ánh mắt ngạc nhiên của Hàn Tinh Doanh, Tô Xán lấy kịch bản ra, phủi nhẹ bụi rồi mỉm cười: Vai diễn không sai, chỉ là chưa gặp đúng người mà thôi.
Cô bước thẳng vào bên trong, không hề hay biết có một người đàn ông trung niên vừa quan sát toàn bộ câu chuyện từ xa, những lời đối thoại vừa rồi cũng lọt hết vào tai ông ấy.
"Kịch bản rác rưởi?"
Người đàn ông xách ấm trà, chậm rãi bước vào sau.
"Em cứ vào trước đi, chị ra ngoài một chút." Hàn Tinh Doanh dặn dò xong thì rời khỏi.
Tô Xán bước vào phòng casting, trong phòng đạo diễn ngồi giữa, Ngô Mạn Thanh ngồi bên cạnh, còn có hai người khác không rõ thân phận.
"Chào đạo diễn." Cô đứng giữa phòng, tuy còn trẻ như Ngô Mạn Thanh nhưng khí chất thì hoàn toàn khác biệt, một vẻ đẹp vừa thanh nhã vừa cuốn hút.
Chính là thứ người ta hay gọi là "vẻ đẹp đẳng cấp".
"Cô là Tô Xán? Tốt." Đạo diễn Vu Kiếm vừa nhìn thấy cô đã ánh lên nét hài lòng, gật đầu liên tục.
"Bắt đầu đi." Ông mỉm cười nhìn Tô Xán.
Ngô Mạn Thanh ngồi bên cạnh không nhịn được trợn mắt: Lúc cô ta vào chẳng thấy đạo diễn có thái độ gì.
Cô ta còn cố ý đề cử bạn thân đến casting, giờ thì hay rồi, để xem Tô Xán còn giữ nổi vẻ đắc ý không.
Phân đoạn Tô Xán thử vai là cảnh Trữ Yên đứng trên thành lầu, bị quân địch bắt làm con tin nhằm uy h**p tướng quân phải rút quân. Trữ Yên không muốn khiến chàng khó xử nên đã nhảy khỏi tường thành.
Tô Xán cúi đầu, khi ngẩng lên, cả căn phòng như chìm vào bầu không khí khác, ánh mắt cô đã không còn là Tô Xán, mà là Trữ Yên – một tiểu thư xuất thân danh giá, tinh thông cầm kỳ thi họa, hiểu đại nghĩa.
Giọng cô nghèn nghẹn nước mắt, nhưng vẫn tha thiết dịu dàng:
"Tướng quân, bá tánh trong thành cần chàng hơn. Còn chúng ta sẽ lại gặp nhau ở một nơi nào đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!