Sau khi nghe xong cuộc gọi, sắc mặt của Phùng Hiểu Đồng không còn chút máu.
Cô ta không ngờ rằng, vốn chỉ định làm nhục Tô Xán một chút thôi giờ lại thành tự hại chính mình.
Cô tháo chiếc camera mini trên ngực xuống, ném lên bàn rồi vừa khóc vừa chạy đi mất.
Đúng lúc ấy, Giang Mạc Hiên tình cờ đi ngang qua. Vì khoảng cách khá xa nên anh không nghe rõ nội dung cuộc trò chuyện, nhưng thấy dáng vẻ kích động của Phùng Hiểu Đồng, liền sốt ruột chạy tới chất vấn:
"Cô đã nói gì với cô ấy vậy? Tại sao cô ấy lại khóc?"
Thấy Tô Xán đứng ngây người, Giang Mạc Hiên lại liếc nhìn Hạ Cẩm Ngôn đang ở cạnh cô rồi nói thêm một câu:
"Tôi đi xem tình hình cô ấy thế nào trước."
Nói xong liền quay người đuổi theo hướng Phùng Hiểu Đồng rời đi.
Tô Xán khẽ sững lại, vừa nãy anh ta còn muốn mời cô ăn tối, mới chỉ vài tiếng trôi qua đã quay ngoắt thái độ?
Cô nhớ lại biểu hiện của Giang Mạc Hiên trong kỳ ghi hình trước, hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ chất vấn vừa rồi. Thật sự là một trời một vực.
[Xán Xán rõ ràng chẳng làm gì sai! Ai có thể cho một lời giải thích?!]
[Giang Mạc Hiên bị gì vậy? Bị hút hồn rồi sao?]
[Haha, đây là ảnh đế dịu dàng mà các người tung hô đấy à?]
[Lo mà quản nhà mấy người đi, đừng lôi kéo Giang ảnh đế của tụi tôi vào!]
Tô Xán cầm lấy chiếc camera bị ném trên bàn, trong đầu chợt hiện lên đoạn cốt truyện trong quyển sách kia.
Nguyên chủ từng bị Phùng Hiểu Đồng mắng thẳng vào mặt, rồi cả hai xảy ra xô xát đến mức bị gọi vào đồn cảnh sát. Cuối cùng, hai bên chỉ qua loa xin lỗi rồi coi như xong.
Nhưng vì lúc đó không có camera nên bị paparazzi chụp lại rồi tung lên mạng, Phùng Hiểu Đồng với vẻ ngoài trong sáng đáng thương lại thành công xây dựng hình tượng nạn nhân, ngược lại nguyên chủ bị bôi nhọ khắp nơi.
Tô Xán bèn tắt chiếc camera vẫn còn đang quay kia, khẽ cười một cái. Khi đạo diễn thông báo kết thúc ghi hình thì Phùng Hiểu Đồng lại cố ý đi vào nhà vệ sinh.
Tuy vụ việc lúc nãy chỉ có một số ít người chứng kiến, nhưng trên mạng vẫn dấy lên làn sóng phản ứng dữ dội.
Chỉ trong vòng một giờ, quá khứ đen tối của Phùng Hiểu Đồng bị đào mộ triệt để.
Thậm chí còn có hình ảnh cô ta và một vị tổng tài thần bí nào đó dìu nhau vào khách sạn lúc nửa đêm bị tung ra, khiến truyền thông cũng không buông tha.
"Anh không định hỏi tôi vì sao không ngăn cô ta lại ngay từ đầu sao?" Tô Xán uống một ngụm nước trái cây, giọng điệu không rõ vui hay buồn.
"Cô đâu phải là người khơi mào, những lời đó là tự cô ta nói ra. Mọi chuyện đều do cô ta chuốc lấy." Hạ Cẩm Ngôn nhẹ nhàng đáp.
Nếu không có camera, thì giờ phút này người bị chửi mắng khắp mạng xã hội chính là Tô Xán.
Nửa đêm, Tô Xán nhận được cuộc gọi từ Hàn Tinh Doanh.
"Phùng Hiểu Đồng lần này thật sự không gượng dậy nổi rồi."
Trong không gian tối đen, Tô Xán lặng lẽ ngồi trên giường, lắng nghe giọng nói từ đầu dây bên kia.
"Chị cũng tra được rồi, mấy hôm trước người thuê thủy quân công kích em chính là cô ta. Có lẽ cô ta khó chịu với cách làm của em."
"Vậy còn Giang Mạc Hiên thì sao? Lúc anh ta nói giúp cô ta, livestream vẫn còn đang mở!"
"Bên anh ta đang tranh thủ dọn dẹp mấy bình luận tiêu cực giúp Phùng Hiểu Đồng, không bao lâu nữa là chẳng ai tìm thấy gì đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!