Không chỉ cư dân mạng sững sờ, ngay cả Hạ Cẩm Ngôn cũng cứng người vì kinh ngạc, cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trước mặt.
Tô Xán hất chiếc ô ra sau, lúc này đội bảo vệ tuần tra trên quảng trường cũng vừa tới, nhanh chóng kéo người đàn ông kia đi. Cô còn nghe thấy tiếng hắn ta gào lên vọng từ xa:
"Tô Xán, đồ trà xanh, giật chồng người khác không biết nhục! Còn dám cướp chồng của chị ruột mình nữa chứ, không biết xấu hổ, đúng là nhặt về nuôi! Có khi cô là con nuôi nhà họ Tô đấy!"
Lời mắng mỏ mỗi lúc một khó nghe, Tô Xán chưa từng gặp cảnh này bao giờ, nhất thời đứng đơ người không biết nên làm gì.
Cho đến khi Hạ Cẩm Ngôn đưa tay lên, nhẹ nhàng che hai tai cô lại.
Tô Xán ngước mắt nhìn anh, trong ánh mắt cô lấp lánh những tia sáng lấp lánh khiến người ta xót xa.
Nhìn vào mắt anh, cô đột nhiên thấy ấm ức. Cô thật sự không biết mọi chuyện sao lại trở nên thế này…
Mãi đến khi tiếng chửi rủa xa dần rồi biến mất, Hạ Cẩm Ngôn mới buông tay ra.
"Đừng để tâm mấy chuyện đó."
"…Ừm." Tô Xán cụp mắt, tâm trạng nặng nề, có lẽ vẫn còn bị ảnh hưởng bởi những lời khi nãy.
"Cô muốn ăn kem vị gì?" Cô vừa nghe thấy chữ "kem" thì mắt đã sáng lên, ngẩng đầu trở lại dáng vẻ tươi cười quen thuộc.
"Vị dâu!"
[Mấy người đó thật đáng sợ, có cần quá đáng vậy không? Dù sao cũng là chuyện đời tư của người khác!]
[Tô Xán cút khỏi giới giải trí đi!]
[Nếu là tôi thì không phải là nước, mà là axit! Để cô ta hủy dung luôn! Đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ!]
Hạ Cẩm Ngôn lái xe điện, Tô Xán ngồi sau, vừa ăn kem vừa tận hưởng cảnh đẹp ven đường, thong thả quay lại biệt thự.
Những người khác vẫn chưa về, Tô Xán cảm thấy bản thân mình hai ngày nay mình chẳng giúp được gì, trong lòng hơi áy náy.
Cô bước vào bếp ép nước hoa quả cho vào tủ lạnh, rồi lại bắt đầu nghĩ xem tối nay nên nấu gì.
Hạ Cẩm Ngôn cũng qua giúp, hai người cứ thế bận rộn trong bếp, trông chẳng khác nào một đôi tình nhân đang sống chung.
Khi mọi người mệt mỏi trở về, vừa vào nhà đã thấy bàn ăn đầy ắp món ngon: vẹm xanh sốt chanh, nem tôm tươi, cơm chiên hải sản dứa, cá nướng muối sả…
Ai nấy đều rửa tay thay đồ rồi nhanh chóng ngồi vào bàn. Ngay cả Phùng Hiểu Đồng cũng không làm khó Tô Xán nữa, cả nhóm vui vẻ dùng bữa tối hòa thuận.
[Bảo bối nhà tui giỏi quá, cái gì cũng biết làm!]
[Muốn cưa đổ Tô Xán chắc phải đi qua dạ dày của cô ấy!]
[Nếu tôi là Tô Thanh tôi chẳng dám ăn đâu, sợ bị bỏ độc chết!]
Tô Xán nằm dài trên giường, dù đã khỏi cảm nhưng sau một ngày bận rộn vẫn thấy uể oải, cứ mãi trì hoãn việc đi tắm. Chuông điện thoại reo lên, cô đành lồm cồm ngồi dậy nghe máy.
"Xán Xán, chị nhận cho em một vai diễn rồi, chờ quay xong show này thì đi thử vai luôn nhé." Ở đầu dây bên kia, Hàn Tinh Doanh hồ hởi thông báo.
"Có biết sẽ diễn cùng ai chưa?" Tô Xán vừa ngáp vừa xoa đôi mắt hơi nhức mỏi.
"Chưa rõ đâu."
"Vâng, em biết rồi."
"À, dạo này em có đắc tội với ai không? Chị thấy trên livestream có nhiều người lại nói xấu em nữa rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!