Mọi người lần lượt kéo nhau vào bếp thì thấy Phùng Hiểu Đồng đã chuẩn bị nguyên liệu từ sớm. Một lúc sau, Tô Xán mới lững thững từ phòng bước ra, chậm rãi đi vào bếp.
"Ôi chao, đúng là tiểu thư mà, giờ này mới chịu ló mặt ra!" Phùng Hiểu Đồng giọng chua ngoa mỉa mai: "Không biết tay nghề nấu nướng ra sao nữa! Tôi thì học hẳn ở nước F đấy nhé, chuyên về món Âu!"
Tô Xán nhìn bộ dạng đắc ý kia chỉ bật cười không đáp, xoay người lấy xô tôm tích mà ban ngày mình bắt được từ chỗ ekip, lại chọn thêm ít tôm tươi, tự mình bắt tay vào làm.
"Để tôi giúp." Tô Xán ngẩng đầu thấy Hạ Cẩm Ngôn đang cúi người, thản nhiên cầm một con tôm trên đĩa trước mặt cô.
"Xử lý thế nào?" Anh hỏi.
Tô Xán nhìn anh nhất thời ngẩn người, trong lòng thầm mắng bản thân không có tiền đồ, sao lại nhìn người ta đến thất thần cơ chứ!
"Vậy anh giúp tôi đem tôm đi luộc nhé." Cô cúi đầu, má hơi ửng hồng.
[Tôi có hoa mắt không vậy, Tô Xán đỏ mặt thật à?]
[Hai người này nhìn rõ là xứng đôi, sao lại ly hôn vậy? Hay là để được chia đôi tiền?]
[Tội nghiệp chị Thanh quá đi mất!]
Tô Thanh đứng bên ngoài nhìn cảnh hai người liếc mắt đưa mày mà không nổi giận, chỉ là trong lòng vẫn không hiểu sao Tô Xán lại cứu mình?
Phùng Hiểu Đồng nhanh tay dọn món lên bàn: gan ngỗng kiểu Pháp và cua cà ri.
Hai món đều được khen ngợi hết lời, ngay cả Tô Xán cũng bất ngờ. Không ngờ Phùng Hiểu Đồng thật sự nấu ăn rất khá, có lẽ cô ta không nói khoác.
"Thế nào? Hay là cô đừng thi nữa, cứ nhận thua cho nhanh." Phùng Hiểu Đồng cao giọng, lộ rõ sự hiếu thắng.
Tô Xán chẳng buồn đáp lời, lẳng lặng bưng món của mình lên.
Món tôm tích rang muối lập tức chinh phục khẩu vị của cả bàn, nhưng cao trào nhất là khi Tô Xán mang ra món mì ba tôm, lấy trứng tôm, gạch tôm và thịt tôm để nấu. Món ăn vừa đặt lên bàn, ai nấy đều sửng sốt.
"Mì ba tôm phải lấy trứng tôm, gạch tôm và thịt tôm. Thời gian có hạn, không biết có làm đúng hương vị không…" Tô Xán nói khiêm tốn.
[Đây chẳng phải là món mì ba tôm đã thất truyền sao?!]
[Không thể tin được là Tô Xán biết nấu món này! Mà còn nấu rất ngon là đằng khác!]
[Cần gì thi thố nữa? Phùng Hiểu Đồng quê độ rồi! Haha!]
Kết quả đã quá rõ ràng, Phùng Hiểu Đồng mặt mày trắng bệch, không ngờ Tô Xán lại nấu được món khó thế này. Nhưng Tô Xán thì không quá để tâm đến chuyện thắng thua.
Đạo diễn thấy hiệu ứng chương trình đã đạt top thì vội bước ra dàn hòa: "Cả hai đều rất giỏi, khó phân cao thấp. Dù gì cũng chỉ là một trò chơi, không có phần thưởng gì đâu ha ha ha!"
[Chưa thấy đạo diễn nào keo thế này!]
[Sao hôm nay A Hiên của tui ít lên hình quá vậy trời!]
[Mai mới gặp lại bé Xán, khóc á!]
"Lịch trình ngày mai sáu giờ sáng xuất phát, ra khơi đánh cá, trải nghiệm cuộc sống ngư dân!" Đạo diễn thông báo.
Khi máy quay tắt, không khí mới dịu lại.
Sau bữa tối, Lâm Hiểu Hiểu kéo Tô Xán sang một bên khen không ngớt: "Không ngờ chị lợi hại vậy đó! Hôm nào dạy em nấu với nhé?"
"Dĩ nhiên rồi." Tô Xán nghĩ rồi bỗng trêu: "Ấn Thành thế nào rồi?"
Mặt Lâm Hiểu Hiểu lập tức đỏ bừng, cúi đầu cười ngượng: "Cảm giác… cũng hợp đó."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!