**Chương 24 bị tác giả khóa raw nên không có để làm nha.
Phong Chỉ Nhi cúi người xuống, môi anh đào khẽ mở, thổi tắt nến đỏ trên bánh sinh nhật.
"Ok, hiện tại đến bước tiếp theo nào, " Tô Niệm Niệm lớn tiếng nói, "Mời Phong tiểu thư đi đến trước mặt Trữ tiên sinh, rồi nhắm mắt lại."
Phong Chỉ Nhi nghe theo.
"Một, hai, ba, " Tô Niệm Niệm vừa dứt lời, tất cả mọi người đều lập tức dập tắt hết ngọn nến trong tay, trong phòng một mảng tối đen, sau đó, Tô Niệm Niệm còn không sợ chết lại nói thêm một câu nữa,"Tốt lắm, bây giờ chúng ta cái gì đều không thấy được nha!"
Phong Chỉ Nhi cảm giác tay của mình bị người khác nắm, sau đó, có hai cánh môi mềm mại ấm áp, dừng ở trên môi của nàng. Nàng kinh ngạc mở to hai mắt, lại phát hiện xung quanh đều tối đen không nhìn thấy được gì. Nàng biết hiện tại ở xung quanh có rất nhiều người, nàng cũng biết mình đã làm gì, do đó trái tim của nàng nhanh chóng đập loạn nhịp, muốn tránh thoát khỏi nụ hôn trước mặt mọi người, nhưng mà, thân thể của người kia lại không hề nghe theo phản kháng của nàng, tham luyến hưởng thụ sự kích thích ngọt ngào này, vì thế nàng không muốn phản kháng nữa, bắt đầu chìm vào cái ôm ấm áp trong lòng ngực của Trữ Bích Huyền. Nàng nghĩ thầm, xung quanh rất tối, mọi người nhất định sẽ không thấy gì đâu...
Một lát sau, Tô Niệm Niệm cảm giác Phong Tịnh Minh túm góc áo của nàng, liền lớn tiếng tuyên bố nói : "Tốt lắm, bước thứ ba, đốt nến lên nào."
Tiếng nói vừa dứt, chung quanh lại sáng sủa lên, tay mọi người nâng ngọn nến lên, biểu tình trên mặt đều nhất trí: tuy rằng bọn ta cái gì đều không thấy, nhưng xảy ra chuyện gì bọn ta đều biết hết a... .
Phong Chỉ Nhi hai gò má đỏ bừng cúi đầu, càng làm vẻ mặt vô cùng đáng yêu.
Tô Niệm Niệm kiễng chân, ở bên tai Phong Tịnh Minh nhẹ giọng nói:"Ngài xem, ngoài miệng thần y dính son kìa!"
Phong Tịnh Minh hé miệng cười mà không nói. Tô Niệm Niệm nhìn thấy hắn mỉm cười, cảm giác như bị điện giật một cái, lập tức quay đầu đi, không được, lực sát thương của người này quá lớn a, tùy tiện cười một cái cũng có thể làm điên đảo chúng sinh nha, trách không được ngày thường chẳng bao giờ thấy hắn cười, bằng không tập thể nữ nhân trong Phong Tam sơn trang này sẽ nhanh chóng nổi điên a ...
Khung cảnh tối đen như mực, mọi người đều nhờ bóng tối , dùng ánh mắt vui sướng khi thấy người gặp họa, để nhìn hai nhân vật đang xấu hổ kia. Tô Niệm Niệm nhìn khuôn mặt đỏ có thể nhỏ ra máu của Phong Chỉ Nhi, thì trong lòng có chút băn khoăn, dù sao hành vi vĩ đại của thần y kia chính là do một tay nàng bày ra. Vì thế nàng phải làm dịu đi không khí a, chạy nhanh lôi kéo tay Phong Chỉ Nhi nói: "Nhanh, mau đến cắt bánh sinh nhật đi."
Phong Chỉ Nhi nắm một con dao nhỏ, cắt bánh sinh nhật thành mấy miếng. Nàng bưng miếng thứ nhất lên, đưa đến trước mặt Trữ Bích Huyền.
Tô Niệm Niệm cười khẽ chế nhạo Phong Tịnh Minh nói: "Xem a, vị trí của ngài ở trong lòng muội muội còn không bằng thần y nha."
Phong Tịnh Minh tâm tình tương đối tốt, ngữ khí so với ngày thường ôn hòa hơn rất nhiều: "Nữ nhân như ngươi đúng là không tốt chút nào."
Tô Niệm Niệm phát hiện mình thật sự thích bị ngược thân a, ngày thường Phong Tịnh Minh hung dữ nàng đều không cảm thấy gì, hôm nay tiểu tử này ôn nhu một chút nàng lại thật sự không thích ứng nổi a, trọng điểm là lực sát thương của hắn quá lớn, tùy tiện cười có thể làm cho trái tim của nàng chậm mất mấy nhịp rồi...
Cuộc vui chơi cho dù có lãng mạn đến đâu, cuối cùng cũng sẽ quay về cuộc sống phóng túng của đời thường. Bởi vậy, Tô Niệm Niệm nhanh chóng nổi lên hào hứng, bản thân liên tiếp uống rượu, chính mình uống thì thôi đi, còn không chịu phải lôi kéo Phong Tịnh Minh cùng uống với nàng. Phong Tịnh Minh cũng không biết vì sao sinh nhật Phong Chỉ Nhi, Tô Niệm Niệm lại có phản ứng lớn như vậy, chỉ đành ở một bên khuyên can nàng, nhưng trên thế gian này, ma men có mấy người có thể khuyên giải được chứ?
Vì thế Tô Niệm Niệm vốn dĩ tửu lượng không hề tốt rất nhanh đã say bí tỉ ...
Tô Niệm Niệm choáng váng đầu óc, mang theo một bầu rượu chạy ra bên ngoài, vừa hay nàng nhìn thấy Phong Tịnh Minh đang đứng ở trong viện trầm tư, vì thế phi thường tốt bụng vỗ vỗ vai hắn, cười hì hì nói: "Trang chủ tốt lành a, ngài ở trong này sững sờ việc gì vậy?"
Phong Tịnh Minh biết nàng đã say, hai tay giúp nàng giữ thăng bằng khỏi té ngã, miệng cũng không nói gì.
Tô Niệm Niệm đang tựa vào thân cây, híp mắt nói: "Thần y không thấy đâu cả! Tiểu tử kia khẳng định đã chạy trốn khỏi phải uống rượu rồi!"
Phong Tịnh Minh chỉ chỉ cách đó không xa, nói: "Hắn đang ở cùng Chỉ Nhi."
Tô Niệm Niệm không có ý tốt cười nói: "Ha ha, ngài nghe lén bọn họ nói chuyện phải không?"
Phong Tịnh Minh tựa hồ cũng không thèm để ý tới con ma say rượu Tô Niệm Niệm, hắn tự nhìn trời, tựa hồ bầu trời có mỹ nữ không bằng.
Tô Niệm Niệm đột nhiên mất mát cúi đầu thở dài: "Hai người yêu nhau quả nhiên là hạnh phúc nhất ."
Phong Tịnh Minh có chút ngoài ý muốn nhìn nhìn nàng, hắn rất muốn hỏi nàng, trước kia ngươi vốn là ni cô nha, làm sao có thể biết tư vị của tình yêu mà nói chứ?
Tô Niệm Niệm không có chú ý tới sự kinh ngạc của Phong Tịnh Minh, tiếp tục tự lảm nhảm nói: "Trên đời này làm gì có tình yêu thiên trường địa cửu chứ? Làm sao có thể! Thiên trường địa cửu chỉ có thể ở trong truyền thuyết mới có thôi, nó giống như quỷ vậy, tất cả mọi người đều nghe nói qua, nhưng không có ai chân chính gặp được? Đồ ngốc, không cần chính mình lại lừa gạt mình !"
Phong Tịnh Minh mang vẻ mặt phức tạp nhìn Tô Niệm Niệm, hắn cảm thấy lời của nàng cẩn thận ngẫm nghĩ tựa hồ có thâm ý rất sâu sắc, ánh mắt của hắn bắt đầu thâm trầm, cô gái này hiện tại rốt cuộc là đang thanh tỉnh hay là hồ đồ ? Nàng nói việc này, rốt cuộc là cố tình hay là vô ý?
Tô Niệm Niệm nói xong rồi, cảm giác đầu càng ngày càng nặng, hai chân như nhũn ra, bất giác nàng chậm rãi tuột từ trên thân cây xuống dưới, ý thức càng ngày càng mơ hồ.
Phong Tịnh Minh thấy nàng ngồi xuống, nên đi lại xách nàng lên, nhìn kỹ, không ngờ rằng, nàng đã say ngủ mất. Lúc này hai gò má Tô Niệm Niệm đỏ hồng, đôi môi đỏ tươi ướt át, trong nội tâm Phong Tịnh Minh thế nhưng dâng lên nỗi xúc động muốn chạm vào đôi môi đỏ mọng kia. Hắn lắc đầu thở dài, cúi người nhẹ nhàng ôm lấy nàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!