Editor: Mây aka Tiên Vân
16|12|2021
ﮩ٨ـﮩﮩ٨ـ♡ﮩ٨ـﮩﮩ٨
Tô Mạch đã sớm lấy ra máy ảnh, chụp ảnh cho hai người.
Tuy nhiên trên tấm ảnh không phải là gương mặt thật của vợ, có chút tiếc nuối, bất quá cũng không sao, hắn có thể photoshop lại. Mấu chốt là một nhà ba người ra ngoài chơi, thì phải chụp lại mấy tấm ảnh kỷ niệm.
Ngồi xong đu quay ngựa gỗ, tiếp theo là đi chơi xe điện đụng, tất nhiên là Ân Âm và Tô Nguyên Gấm đối mặt với Tô Mạch.
Tô Nguyên Gấm điều khiển tay lái, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, đôi mắt giống như ngọc sáng.
Sau lưng là Ân Âm giúp hắn phất cờ hò reo:
"Đô Đô, xông lên. Đụng ba ba, đụng ba ba."
Ba ba, con tới đây. Tô Nguyên Gấm điều khiển tay lái trực tiếp đụng tới, thời điểm sắp đụng tới, Tô Mạch liền tránh.
Tô Mạch lại lần nữ tránh va chạm với con trai và vợ, hắn cảm khái, năng lực điều khiển của con trai quá mạnh.
Không hổ là một đứa trẻ có IQ cao, đúng là thiên tài.
"Nào, uống chút nước rồi lau mồ hôi đi." Sau khi chơi xong xe điện đụng, Ân Âm cầm khăn tay giúp cậu bé lau mồ hôi trên trán, lại mở chai nước nhỏ mang theo bên người.
Tiểu gia hỏa uống ừng ực mấy ngụm nước.
"Đi thôi, mẹ dẫn con đi ăn kẹo bông gòn." Tới công viên giải trí sao có thể không ăn kẹo bông gòn.
Ân Âm nắm tay con trai đi về hướng bán kẹo bông gòn.
Chỗ đó tập trung đầy bạn nhỏ, Ân Âm dẫn cậu xếp hàng.
Ước chừng 15 phút, liền đến phiên bọn họ.
Đường có màu sắc khác nhau đổ vào máy, dưới vòng quay tóc độ cao, chẳng mấy chốc đã xuất hiện những sợi bông hình tròn trên cây tre mỏng dài, bởi vì đường màu sắc khác nhau nên bông cũng khác nhau.
Không bao lâu, cây kẹo bông gòn đầy màu sắc liền hoàn thành.
Tô Nguyên Gấm cầm kẹo bông gòn, ngơ ngác cảm khái:
"Mẹ, nó còn lớn hơn mặt của Đô Đô."
Còn không phải sao, kẹo bông gòn được làm thành bó hoa to so với khuôn mặt nhỏ của cậu còn to hơn.
*Kẹo Bông GònBa mẹ ơi, ăn đi. Mặc dù chưa bao giờ ăn qua kẹo bông gòn, rất nóng lòng muốn ăn, nhưng Tô Nguyên Gấm vẫn nhịn được, cậu muốn chia sẻ những gì mình thích với ba mẹ.
Ân Âm cũng không nói gì mà
"mẹ không thích ăn, con ăn đi". Cô liền cằm tay cậu lên cắn một cái, hương vị ngọt ngào lan tỏa ở trong miệng.
Tô Mạch cũng cắn một cái.
Nhìn thấy ba mẹ đều ăn, Tô Nguyên Gấm cũng vui vẻ tự mình cắn một miếng lớn.
"Như thế nào, ăn ngon không?" Ân Âm hỏi.
"Dạ ngon, cảm ơn mẹ mua kẹo bông gòn cho Đô Đô." Nhóc con ngửa đầu cười ngọt ngào, lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ đàng yêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!