Chương 50: Nữ phụ cổ đại ôm bụng bầu chạy trốn - Chương 50

"Ngươi có ý gì?" Minh Châu bất mãn: "Lẽ nào không tin ta? Ngươi cho rằng ta sẽ làm tổn thương con trai ngươi sao?"

"Ta không có ý đó." Lâm Cẩm Hi thở dài: "Ta chỉ muốn xung quanh nàng và con thêm an toàn hơn mà thôi "

"Loại bảo vệ gì, ta không tin, ta chỉ thấy ý định của ngươi không đàng hoàng, ngươi muốn dùng những người này để theo dõi ta, khống chế ta."

Lâm Cẩm Hi: "..."

Lâm Cẩm Hi bất lực: "Thôi được! Nàng không muốn dùng thì thôi. "Vậy thì chỉ có thể để những người này từ sáng ẩn vào trong tối.

"Đúng rồi, ta cũng bảo Hồng Cô mang cho nàng một gói thuốc viên, nàng có nhận được không?"

Thuốc viên sao? Đúng là có một thứ như vậy, nhưng căn bản Minh Châu không định sử dụng nó. Ai biết được có những thứ gì linh tinh bên trong chứ?

"Nhận được rồi." Giọng điệu của Minh Châu rất lạnh nhạt.

Lâm Cẩm Hi thông minh cỡ nào! Làm sao hắn không nhìn ra suy nghĩ của Minh Châu: "Đó là ta nhờ truyền nhân Thần y cốc làm, trong đó toàn là các loại thảo dược quý hiếm có giá trị vạn kim, bây giờ nàng uống là thích hợp nhất."

Minh Châu ngạc nhiên: "Thật sự tốt như vậy sao?"

Lâm Cẩm Hi gật đầu.

Lâm Cẩm Hi sẽ không hại nàng, với lại... Thần y cốc. Mặc dù nàng đã từng là một Hoa Nương thấp kém nhưng truyền thuyết về Thần y cốc nàng cũng đã được nghe qua.

"Được rồi! Ta sẽ uống nó."

"Ừm!" Lâm Cẩm Hi luyến tiếc nhìn hai mẹ con: "Nàng không muốn ta đến gặp hai người, cũng được, mấy năm gần đây ta sẽ ở bên Đại Yến lâu dài, chắc là sẽ không có thời gian để gặp lại nàng và con, nàng …các nàng phải cẩn thận."

"Biết rồi, biết rồi." Minh Châu sốt ruột.

Cuối cùng, Lâm Cẩm Hi không nhịn được dục vọng trong lòng mà hôn đứa bé. Lại nhìn Minh Châu, trong ánh mắt chán ghét và bất mãn của Minh Châu, hắn ôm Minh Châu hôn thật sâu. Sau nụ hôn, dưới khuôn mặt đen kịt của Minh Châu, hắn rời khỏi Tấn Vương phủ.

Sau khi Tấn Vương trở về, không hề phát hiện ra điều gì khác lạ, hắn vui vẻ nhìn tiểu Tiễn Chi: "Tiểu Tiễn Chi của chúng ta đang đợi phụ vương à!" Lúc này, tiểu Tiễn Chi tinh thần rất tốt, chớp chớp đôi mắt to, không ngừng nhìn Tấn Vương.

"Minh Châu, nàng đến nhìn xem, nó nhận ra ta, nó biết ta là cha của nó." Tấn Vương ngốc nghếch gọi Minh Châu.

Nhưng lúc này Minh Châu đang nghiên cứu viên thuốc mà Lâm Cẩm Hi nói, không muốn để ý tới hắn.

Tấn Vương không hề khó chịu, một mình giao lưu trò chuyện với tiểu Tiễn Chi.

Trị giá vạn kim, được Thần y cốc làm ra. Minh Châu rất kỳ vọng, cẩn thận liếm viên thuốc trong tay.

Tấn Vương bế tiểu Tiễn Chi vào lòng rồi đi tới: "Nàng ăn cái gì vậy?"

"Cái này." Minh Châu đưa cho hắn: "Không biết là ai tặng, hình như là bồi bổ cơ thể."

Tấn Vương cau mày: "Sao có thể uống bừa bãi loại thuốc không rõ nguồn gốc này?"

"Vậy chàng bảo thái y xem xét giúp ta." Minh Châu đưa đồ cho hắn.

"Nàng chờ chút." Tấn Vương nhận lấy, đưa tiểu Tiễn Chi cho Minh Châu. Minh Châu chán ghét né tránh hành động của Tấn Vương.

Tấn Vương: "..."

Bỏ đi, Tấn Vương đã biết Minh Châu hình như không thích đứa bé lắm, cho nên chỉ có thể để tiểu Tiễn Chi ở chỗ vú nuôi trước.

Chưa đầy một nén nhang, Tấn Vương đã trở về, nhưng vẻ mặt lại có chút rối rắm: "Ngự y nói đây là đồ tốt. Các dược liệu trong đó đều rất quý hiếm, rất thích hợp cho những phụ nữ vừa sinh con. Nhưng mà, đồ tốt như thế này, rốt cuộc là ai đã gửi tới chứ?"

Minh Châu bình tĩnh: "Ta không biết! Vậy ta có thể uống rồi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!