Chương 21: Nữ phụ cổ đại ôm bụng bầu chạy trốn - Chương 21

Tuy rằng Tấn Vương muốn cho Minh Châu hôn lễ long trọng và khó quên, nhưng hắn lo lắng đến tình trạng cơ thể hiện tại của Minh Châu. Vì thế hắn không thể không giảm đi một phần trình tự hôn lễ.

Bởi vậy, chờ Minh Châu được đỡ lên kiệu hoa, ngồi kiệu hoa vòng quanh thành một vòng. Minh Châu cũng không giống như tân nương khác, cảm thấy rất mệt mỏi.

Trên cao đường hôn lễ là Hoàng Đế và An Dật Vương.

Hoàng Đế thì mọi người còn có thể lý giải, dù sao thánh chỉ là hắn hạ chỉ. Hắn đã tự ban hôn, nên cũng không còn quan tâm đến việc đích thân tham dự hôn lễ để giữ thể diện cho Tấn Vương nữa.

Nhưng An Dật Vương......

Trong mắt mọi người, người phản đối hôn lễ này có lẽ là An Dật Vương. Nhưng An Dật Vương không chỉ đến tham dự, thậm chí còn ngồi trên cao đường bày tỏ lòng âm thầm ủng hộ Tấn Vương.

Trong phút chốc, mọi người cảm thấy rất kỳ lạ.

Sau khi hoàn thành thủ tục bái thiên địa, Minh Châu được người đỡ vào động phòng, để lại một mình Tấn Vương bị người quấn lấy không thể trốn thoát.

Trong suốt đường đi, mấy người không hài lòng với hôn lễ này, đều nâng ly mời rượu Tấn Vương. Thôi Văn Đạo muốn uống rượu thay Tấn Vương, nhưng rất nhiều đại thần quyền cao chức trọng cũng không để Thôi Văn Đạo uống, chỉ cố chấp mời rượu Tấn Vương.

Tấn Vương uống đến đen cả mặt.

Nhưng hôm nay là ngày đại hỉ của hắn, hắn cũng không muốn tức giận.

Đúng lúc này, đột nhiên An Dật Vương vẻ mặt vô cảm tiến tới, y đẩy Tấn Vương ra, nói bằng giọng lạnh nhạt: " Ly rượu kế tiếp của Tấn Vương, bổn vương uống thay hoàng huynh."

Mọi người: "……"

Tuy rằng An Dật Vương đứng ngoài cuộc không liên quan đến quyền lợi, nhưng y cũng không phải là người người dễ bị nắm thóp hay ức hiếp. Bất kể đối mặt với triều thần hay quý tộc, từ trước đến nay y luôn tỏ ra vô cùng lạnh lùng. Ngay cả khi đối mặt Hoàng Đế, y cũng có thể thờ ơ lạnh nhạt nhìn Hoàng Đế khó xử, mà không hề nghĩ đến chuyện đích thân ra tay giải vây giúp Hoàng Đế.

Nhưng hôm nay, y lại năm lần bảy lượt giúp đỡ Tấn Vương.

Thôi Văn Đạo dùng ánh mắt hỏi Tấn Vương có chuyện gì xảy ra vậy?

Tấn Vương cũng không hiểu vì sao. Nhưng bây giờ không phải là lúc nghĩ đến những việc này. Hiếm khi được An Dật Vương bằng lòng giúp đỡ, Tấn Vương cũng thuận theo tình thế mượn gió đông của An Dật Vương thoát thân đi tìm Minh Châu.

Sau khi Tấn Vương đi rồi, An Dật Vương vừa di chuyển tràng hạt mới của mình vừa uống hết ly này đến ly khác.

Thậm chí uống đến cả người hoa mắt, nhìn trên bục cao đầy người, phủ đầy tấm lụa đỏ, y sinh ra một ảo giác. Lúc này là hôn lễ của y, y là chú rể, mà tân nương tử đang thẹn thùng ở tân phòng chờ y rủ lòng thương.

Sau khi uống một chén rượu cuối cùng vào bụng, An Dật Vương say như chết, thuộc hạ đỡ y rất khó khăn. Vương gia của bọn họ không thích người khác đến gần, ngày thường rửa mặt hay mặc quần áo cũng phần lớn là tự mình làm.

Bởi vậy, tình huống này An Dật Vương không thể đứng vững, thuộc hạ cũng không dám đỡ y, để mặc An Dật Vương tự thân vận động.

"Vương phủ chuẩn bị phòng khách, để Vương gia ở Tấn Vương phủ nghỉ ngơi một đêm!" Quản gia đi lên giải vây.

Thuộc hạ thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy cũng tốt." Dù sao vương gia bọn họ cũng không có vương phi, không có nữ nhân, ở đâu mà không được chứ?

Về phần Hoàng Đế, từ lúc Minh Châu tiến vào động phòng Hoàng Đế đã hồi cung.

Trong động phòng, Tấn Vương hồi hộp, hắn cầm hỉ cân, dưới sự chỉ đạo của bà hỉ từ từ gỡ khăn voan của Minh Châu ra.

Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của Tấn Vương, Minh Châu bật cười, trong phút chốc, căn phòng tràn ngập ánh sáng rực rỡ.

Bà hỉ và nha hoàn hầu hạ ở một bên đều nhìn thẳng vào họ.

Khó trách, khó trách ma đưa lối quỷ dẫn đường Tấn Vương cưới một hoa nương. Nhưng nếu xinh đẹp như vậy, mọi điều không đúng đều được thông qua.

Nam nhân nào có được người đẹp như vậy, sao có thể buông tay chứ?

Nhất là khi người đẹp nở nụ cười ngọt ngào, chỉ sợ là thánh nhân đều bị kéo xuống phàm trần!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!