"Am Am, dậy đi thôi."
Một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, giống như tiếng đàn trầm đục đụng vào thức hải, chấn động nguyên thần, đánh thức người đang ngủ tỉnh dậy.
Trì Am vừa mở mắt đã thấy tinh không vô tận trước mặt.
Sau lưng nàng là một vòng ôm ấm áp và quen thuộc, nàng quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông đang ngồi yên lặng trong hư không, tay ôm lấy nàng.
Nàng vô thức nở nụ cười rồi đột nhiên ngồi thẳng người, kinh ngạc nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt lại rơi vào người đàn ông trong tinh không.
Những ngôi sao chói lọi trên bầu trời rơi xuống trên vai hắn, đôi mắt tím sẫm ấy phản chiếu ánh sao, đẹp tuyệt trần.
Mỗi ngôi sao tượng trưng cho một thế giới, trên bầu trời đầy những vì sao, chỉ lướt qua trong nháy mắt, tinh tú thay đổi, thế giới thay đổi, cuối cùng tụ lại trong mắt hắn, hắn giống như một vị thần thống trị muôn loài.
Không, không phải giống như, hắn vốn dĩ chính là thần.
"Tư Ngang, chúng ta…"
"Đây là tinh không, chúng ta đã trở lại rồi." Tư Ngang nói tiếp lời nàng.
Trì Am a một tiếng nhìn hắn, nhớ lại những gì đã trải qua nàng hoàn toàn không hiểu tại sao người đàn ông này lại đột nhiên muốn trở lại tinh không, hơn nữa còn là tự động mang nàng trở về. Mặc dù nàng luôn hi vọng rời Luân Hồi giới, trở lại tinh không, nhưng hiển nhiên người đàn ông này không muốn như thế, thậm chí còn kéo nàng đi dạo qua một số thế giới mà họ đã bỏ lỡ nhau để bù đắp lại.
Vốn dĩ cứ nghĩ hắn sẽ cứ đi như vậy mãi, Trì Am cũng đành bó tay với hắn, cũng cảm thấy tội nghiệp cho hắn vì hắn phải đau khổ một mình trong những thế giới này. Vốn tưởng rằng mình sẽ xuyên qua hết những thế giới mà bọn họ đã bỏ lỡ, nhưng không ngờ có một ngày hắn lại đưa nàng trở về tinh không, khiến Trì Am lập tức có ảo giác hắn lại sắp làm chuyện gì đó.
Ừ, nàng thà tin rằng đó chỉ là ảo giác.
Mặc dù trải nghiệm trong Tam Thiên Luân Hồi giới khiến tính cách của hắn càng ngày càng khó ưa, không giống như vẻ kiêu ngạo dễ thương khi hắn mới sinh ra ở Tiên Linh giới, nhưng thế nào thì cũng tốt hơn bây giờ.
"Không phải nàng vẫn luôn muốn trở về sao?" Tư Ngang trả lời cho sự nghi ngờ của nàng.
Trì Am nhìn hắn gần như muốn lườm hắn một cái, nàng thì luôn muốn quay lại, nhưng không ngăn nổi sự khư khư cố chấp của hắn. Hơn nữa, bởi vì hắn là một vị thần, là một vị thần đã được giải thoát khỏi sự trói buộc của Tam Thiên Luân Hồi giới, có thể tự do du hành qua ba nghìn cõi luân hồi, muốn đi nơi nào mà không được?
Trì Am chỉ là một vị tiên, thật sự không thể làm gì được hắn.
Khoảng cách giữa thần và tiên không thể tóm gọn chỉ trong một cảnh giới.
Tiên có thể đồng thọ cùng trời, thần lại có thể làm chúa tể của chúng sinh.
"Đã đi lâu như vậy, ngoại tổ phụ với cha nương cũng lo lắng, đúng là chúng ta nên trở về." Tư Ngang nói tiếp, lời nói nghiêm túc vô cùng.
Trì Am lại cảm thấy hắn có gì đó không ổn.
Cho đến khi Yêu Yêu mặc váy đỏ xuất hiện Trì Am vẫn chưa bình tĩnh lại.
Yêu Yêu thấy Trì Am nhìn mình nhiều lần, trong mắt có vẻ quan tâm không thể giải thích được, còn khi ánh mắt nhìn về phía Tư Ngang thì lại trở nên lạnh lùng, giống hệt thái độ của bà đối với Ma Đế, dù có bao lâu cũng sẽ không thay đổi.
Thật sự là Ma Đế đã nợ bà rất nhiều điều.
"Yêu Yêu." Trì Am cười với Yêu Yêu: "Để người phải đợi lâu rồi."
Yêu Yêu không trách nàng, thậm chí không cần nghĩ cũng có thể đoán ra bọn họ vẫn luôn ở lại Tam Thiên Luân Hồi giới lâu như vậy là vì sao. Đặc biệt là lúc bà một thân một mình đợi trong tinh không chờ bọn họ trở về, bỗng nhiên nhìn thấy một linh cụ bị Tư Ngang ném vào trong này.
Yêu Yêu là thần khí thượng cổ, năm đó vì cuộc chiến ở tiên giới nên bị kẹt trong một bí cảnh ở thượng giới, sau này bị Lâm Uyên tính kế rút đi một tinh phách, mãi đến khi hậu duệ của Lâm Uyên trên người mang theo tinh phách của bà xuất hiện thì bà mới thoát được cảnh khó khăn.
Sau vài năm tu luyện tuy Yêu Yêu chưa trở thành thần nhưng cũng không phải là thứ mà những linh khí do các vị thần trong Thần Linh giới tạo ra có thể so được.
Vì vậy, khi linh cụ kia bị ném vào trong tinh không Yêu Yêu đã đoán ra được vấn đề, cũng đã dạy dỗ cho linh cụ sau này có thể giúp Tư Ngang ở Thần giới này.
Không còn cách nào khác, một mình ở trong tinh không thực sự rất nhàm chán.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!