mà 7788 tỏ vẻ… nó cũng gì luôn:
"Bởi vì theo nguyên tác, nam chính và Trần Tĩnh Hòa cũng chẳng lui tới Trạng Nguyên Lâu, tổng cộng chỉ hai . Lần đầu tiên chính là hôm ngươi ở Lưu Vân Trai chọc cho Bạch Lưu Sương giận bỏ , đó cả hai đều đến nữa. Lần tái xuất hiện tiếp theo là lúc chúng đóng vai quần chúng. Vậy nên ngươi hỏi , cũng chịu. Đây là thế giới tự do mà, chút khác biệt cũng là chuyện bình thường thôi… Ngươi đừng lo lắng quá."
Tiền Thiển tỏ vẻ bản chẳng an ủi chút nào, đành cố gắng nỗ lực thắt chặt quan hệ với nam chính. Nhỡ cái nghiệp lớn đòi nợ thật sự phát sinh sơ hở gì đó, mà nếu quan hệ với nhân vật chính chút tình thì cũng dễ cứu vãn hơn chút, đúng ? Với , hiện tại mà , việc kết với nam chính cũng chuyện gì khó tiếp nhận cả.
Thông qua thời gian tiếp xúc , Tiền Thiển cảm thấy Yến Hành thật cũng tệ. Con tuy kiêu ngạo ( là hoàng tử mà, bình thường thôi), nhưng tính cách cũng xem như ôn hòa, khó sống chung. Ngoài việc thích trêu chọc khác, cứ cách vài ba bữa bày trò bắt cô chạy tới chạy lui cho vui, thì thật sự… khuyết điểm gì nghiêm trọng.
Tiền Thiển tỏ vẻ: Chẳng qua là thích đùa giỡn với cô thôi mà, việc nhỏ, nhịn !
Tất nhiên, tất cả những điều … chỉ là quan điểm của một Tiền Thiển.
Trong mắt các chân chạy bàn khác ở Trạng Nguyên Lâu, vị "biểu thiếu gia phủ Hộ Quốc Công" chính là Ma Vương khó hầu bậc nhất! Chưa từng gặp ai như luôn!
May mà chỉ trêu Tiểu Ngũ Tử thôi!!
Cũng hiểu Tiểu Ngũ Tử xui xẻo cỡ nào mà lọt mắt vị gia , nào đến cũng khiến Tiểu Ngũ Tử khổ sở một phen. Ai nấy đều âm thầm lau nước mắt thương xót Tiền Thiển.
Tuy nhiên, bao gồm cả Hỉ Tử và các chân chạy bàn khác, thật trong lòng chút ơn Tiền Thiển. Dù cũng chẳng ai , nếu Tiền Thiển tuyến đầu hứng lửa, đứa xui xẻo tiếp theo khi là chính !
Cho nên, tuy hết sức đồng cảm với Tiền Thiển, nhưng chẳng ai ý định giải cứu. Ngược , mỗi thấy Yến Hành đến Trạng Nguyên Lâu, họ liền vội vàng "trưng bày" Tiền Thiển chỗ dễ thấy, thuận tiện cho vị đại gia phát hiện và trêu chọc.
Vì thế, thời gian , Tiền Thiển chính thức trở thành chân chạy bàn chuyên trách Yến Hành ngầm thừa nhận.
Đối với sự "đồng cảm" của , Tiền Thiển tỏ vẻ: Không nghiên cứu kỹ lưỡng mà vội kết luận như thì cực kỳ thiếu cơ sở khoa học!
Trên thực tế, Tiền Thiển dạo sống khá . Nếu để cô tự chọn, thì so với việc chạy khắp nơi đến gãy cả lưng phục vụ từng bàn, cô thà tiếp đãi Yến Hành còn đỡ mệt hơn nhiều.
Huống hồ, tuy rằng vị nam chính đại nhân bề ngoài hễ gặp cô là trưng vẻ khó ở, chẳng khác nào lên cơn…
thật , trong phạm vi Trạng Nguyên Lâu, hai cũng thể xem như là đồng bọn nhỏ điều và ăn .
Ví dụ như, cuộc đối thoại thực tế của họ thường như thế …
---
Tiền Thiển (nhỏ giọng):
"Đại gia, hôm nay gọi món dê hầm ? Con ngóng , hôm nay dê tươi lắm ạ."
Yến Hành (lớn tiếng gắt gỏng):
"Ngươi c.h.ế. t ?! Thiếu gia bao giờ ăn thứ đồ thô thiển thế !"
(Mọi xung quanh rùng , lùi xa ba thước.)
Tiền Thiển (cúi đầu nhỏ giọng hơn nữa):
"Dù thì ngài cũng xem qua mới chọn món mà…"
Yến Hành (hạ giọng):
"Ngươi ăn dê ?"
Tiền Thiển hì hì, gì,
Yến Hành liền cầm cây quạt gõ lên đầu cô cái "bốp!" rõ to.
Mọi xung quanh rụt cổ co ,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!