Tại Khổng gia.
Sau chuyện Quỷ Vương thì mọi người đã rất biết ơn Khổng gia, ngày ngày đến đưa quà, nhưng toàn là những thứ mà Vân Yến không cần đến, ví dụ như là sách cổ, đá quý, tiền.....!
Nhưng thật sự là cô chỉ cần chocolate thôi có được không?
Vân Yến thật sự mệt mỏi với đám người đó, cô bị thương sang ngày hôm sau đã lành hẳn, thế mà ngày nào bọn họ cũng tặng quà.
"Chủ nhân, hôm nay Minh gia chủ lại đến thăm." Tiểu Hồng nhẹ nhàng nói.
"Đuổi về." Vân Yến chăm chú nhìn nữ phản diện trên tivi, một tay cầm thanh chocolate, tay còn lại ghi vào cuốn sổ 'Cách để làm một nữ phản diện đích thực' không chút lưu luyến mà nói.
"Vâng ạ, ngoài ra còn có Bạch gia chủ, Lam gia chủ, Lục gia chủ...! nói là đem quà đến cho chủ nhân."
"Đuổi về, bảo rằng hôm nay ta không có ở nhà."
"Nhưng...! lúc nãy tôi đã nói cho họ là chủ nhân có ở nhà rồi, xin lỗi chủ nhân." Tiểu Hồng đáng thương nói, cúi đầu nhận lỗi.
"Thế thì bảo họ ta đang hẹn hò với chocolate rồi, nếu họ còn ngoan cố trực tiếp khởi động pháp trận." Vân Yến nhíu mày, tay nhanh chóng viết vào cuốn sổ.
"Vâng ạ."
\_\_\_
"Chuyện là như thế đó, xin mọi người về nếu không muốn bị thương." Tiểu Hồng lịch sự nói.
Các vị gia chủ đen mặt rồi đi về hết, bọn họ chỉ muốn nịnh bợ Vân Yến, chứ không ai muốn bị thương ra về đâu.
Chỉ có mỗi Minh Du đang cười tủm tỉm đứng yên một chỗ, hình như hắn không có ý định ra về.
"Minh gia chủ, xin ngài ra về." Tiểu Hồng kiên nhẫn nói.
Một lúc sau, Minh Du vẫn không nói gì, cứ im lặng mà cười khiến Tiểu Hồng cảm thấy hơi kì lạ.
Tiểu Hồng dường như biết được việc gì đó liền khởi động trận pháp nhưng đã muộn, Minh Du đã nhảy vào trong sân.
"Minh gia chủ, đừng ngoan cố." Tiểu Hồng tiếp tục khởi động tất cả trận pháp có trong sân.
"Nếu ta không được nhìn thấy cô ấy, ta sẽ không ra về, ta đứng đây đã được ba tuần rồi." Minh Du híp mắt tìm sơ hở của Tiểu Hồng.
Khổng Tự vừa làm nhiệm vụ về, vui vẻ tìm Tiểu Hồng chơi cùng thì vô tình bị dính chiêu, cậu chật vật né tránh, cuối cùng cũng không bị gì.
"Phù, hai người chơi trò...! độc đáo quá." Khổng Tự nhảy qua nhảy lại như con thỏ, không nhảy là bị Minh Du chém như mảnh giấy đó.
"Tiểu Vũ!!! Cứu người anh đẹp trai này điii."
Khổng Tự mếu máo la to, người ta mới học làm thiên sư thôi, làm sao mà bằng hai người có kinh nghiệm lâu năm như Tiểu Hồng và Minh Du chứ.
Vân Yến bị giọng nói của Khổng Tự làm cho giật mình, thanh chocolate đồng thời cũng rơi xuống đất, vỡ làm đôi.
Cây bút bị cô bóp nát thành những vụn nhỏ, khuôn mặt cô không rõ cảm xúc gì.
Vân Yến đứng dậy, bước ra ngoài cửa, đôi mắt lóe lên tia tàn độc.
Chocolate của ta bị các ngươi hại chết, các ngươi thật đáng chết.
Thế là cả buổi tối hôm đó, Khổng Tự và Minh Du bị cô rượt đuổi cả đêm, đến sáng sớm mai, người ta phát hiện hai người với hai khuôn mặt sưng to như đầu heo, không có máu, không vết thương ở thân nằm liệt ở bãi rác, dường như hung thủ chỉ tập trung đánh ở mặt.
Và hai người đó đã được Lâm Y Thần tốt bụng đưa vào viện để trốn khỏi tầm mắt của Vân Yến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!