Vân Yến mở mắt ra, khẽ nhíu mày nhìn trần nhà màu hồng.
"Hệ thống."
"Sao vậy ký chủ?"
"Ta có kỹ năng khi ngủ sẽ tự về nhà lúc nào vậy?"
"... Ký chủ, là Lục Tuân đưa cô về nhà."
"Ồ."
Hệ thống:"..." Vậy thôi hả, không phải bây giờ cô nên cảm ơn người ta sao.
Lục Tuân đang ngồi ở bàn làm việc nghe thấy tiếng động liền quay lại, giọng nói đầy ôn hòa.
"Tiểu Kỳ, đã tỉnh thì cùng ăn tối đi."
"Ừ."
Trong lúc ăn tối, đôi lúc Vân Yến lại ngửa mặt lên nhìn Lục Tuân, ánh mắt có chút nghi kỵ.
Sau khi ăn xong, Lục Tuân liền đưa cô lên phòng rồi tự mình trở về phòng, cứ như mọi thứ đều bình thường.
"Hệ thống." Giọng Vân Yến lạnh đi.
"Chuyện gì vậy ký chủ?" 000 hơi bất an, không phải là ký chủ biết gì rồi chứ.
"Tại sao ngươi không nói cho ta là tên Lục Tuân đã hắc hóa." Vân Yến nhíu mày.
"Độ hắc hóa của Lục Tuân: 30℅"
"Bây giờ ngươi nói thì có ích lợi gì chứ."
"..." Người ta là quên thôi nha...!
Nhiệm vụ phụ tuyến chắc phải làm sớm rồi.
Vân Yến dùng pháp tắc không gian đi đến phòng của Trạch Từ, nhìn thấy đống hình của Giai Lệ trên tường, cô giật giật khóe miệng.
Y hệt mấy kẻ biến thái, sợ quá.
Ngó qua ngó lại thấy Trạch Từ đang tắm cô liền đứng chờ bên cạnh cửa phòng tắm.
"Ký chủ, có biết bây giờ cô giống ai không?"
"Ai?"
"Tên biến thái."
"..."
Trạch Từ vừa bước ra khỏi phòng tắm, cô liền đánh một phát ngay cổ, hắn ngất đi.
"Ký chủ, nhẹ nhẹ tay thôi." Hệ thống lo lắng cho nam chính, vì thế liền nhắc nhở.
Vân Yến dường như không để tâm đến lời nó nói, mạnh bạo cho vào miệng hắn viên Mê Tình đan có chứa máu của Lục Tuân rồi dùng pháp tắc trở về nhà.
Đứng trước cửa phòng Lục Tuân, Vân Yến bình thản gõ cửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!