Lê Đàn né tránh dị năng của Lâm Thập Tam, cũng may thân thể có bản năng hơn nữa người sau không có hạ sát thủ, anh ta nhẹ nhàng ứng phó. Có lẽ chiêu sát vừa rồi đã dùng hết hơn nửa dũng khí của Lâm Thập Tam.
Điều Lê Đàn suy nghĩ nhiều hơn là
- Thập Tam là ai.
Ngay từ đầu anh ta đã bị cảm xúc của nguyên thân ảnh hưởng, vốn tưởng rằng là tình cảm tự có, không ngờ lại là cùng linh hồn chung sống một thân.
Nói ngoài ý muốn, cũng không hẳn là quá ngoài ý muốn, rốt cuộc sống lâu rồi tình huống nào cũng gặp qua.
Nguyên chủ trong cơ thể Lê Đàn lo lắng, hiển nhiên rất lo lắng Lê Đàn sẽ giết em gái hắn, hắn có thể rõ ràng cảm giác được sự lạnh nhạt sâu trong Lê Đàn.
"Tôi sẽ không giết ngươi."
Lê Đàn phảng phất nghe thấy sự lo lắng của đối phương,
"Tôi chỉ là trơ mắt nhìn ngươi biến thành zombie còn có thể đưa cổ ra cho ngươi cắn người anh trai tốt bụng."
Lâm Thập Tam nghe được lời này thì tức giận tột độ. Ký ức của cô chỉ đến khoảnh khắc bị zombie cắn, đợi đến khi cô khôi phục ý thức thì phát hiện đã trở về trước tận thế.
Đây là một khởi đầu tốt đẹp!
Cô có thể bù đắp tiếc nuối, bảo vệ tốt anh trai và ba.
Nhưng cô phát hiện cơ thể mình cử động, có người chiếm cứ cơ thể cô sinh sống, càng kh ủng bố hơn là anh trai cô dường như đã thay đổi thành một người khác.
Rất nhanh, cô đã nhìn thấy một phần ký ức của người chiếm cứ thân thể mình.
Nếu có thể lựa chọn, cô không muốn nhìn thấy đoạn ký ức đó.
Cô là giả, thế giới này cũng là giả, bất quá chỉ là một trò tiêu khiển do một người bình thường viết ra, mà mọi người lại chân thật thống khổ tồn tại.
Vẻ mặt Lâm Thập Tam căm hận:
"Nhiệm vụ của các ngươi chẳng phải là cứu vớt thế giới sao? Nếu các ngươi thấy được kết cục, vì sao không ngay từ đầu cứu những người vốn không nên chết!"
Lê Đàn vừa nghe liền cảm thấy buồn cười.
Ý của Lâm Thập Tam, thật giống như nhân vật chính trong truyện ma, trên đường leo núi gặp mưa to, chỉ có thể gõ cửa nhà ma duy nhất trên núi để tránh mưa.
Đúng vậy, biện pháp tránh khỏi tử cục chính là không đi leo núi.
Lê Đàn chém mấy con zombie tiến gần anh ta nói:
"Như vậy chương 1 liền kết thúc, đừng ôm tâm lý may mắn, tất cả những gì em đã trải qua đều là thật, không thể xóa nhòa, chỉ có thể sửa chữa."
Sửa chữa?
Lâm Thập Tam ngừng tấn công.
"Những chuyện em biết chỉ là một phần, em cho rằng giết tôi dẫn đến cái chết của Lạc Thương là có thể thực sự bức tôi đi?" Lê Đàn quan sát vẻ kinh ngạc của Lâm Thập Tam, xác định đối phương cũng đã biết dị năng của Lạc Thương.
Có lẽ vì Lạc Thương là vai chính, tác giả khi đặt tên cho dị năng của hắn còn thêm vào ý nghĩa sâu xa, tác dụng của nó cũng thập phần độc đáo.
Di hoa tiếp mộc:
Có thể chỉ định hai người trói buộc, khi một bên chịu vết thương trí mạng, cưỡng chế chuyển giao cho bên kia gánh chịu.
Dị năng này có thể nói là một kỹ năng bảo mệnh không tồi, nói theo hướng âm hiểm còn có thể dùng lên kẻ thù, sau đó tự đâm mình một dao...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!