Khung cảnh này nếu lọt vào mắt người ngoài chắc chắn người đó sẽ nói : " Chẳng khác gì vợ chồng son ".
Cả hai nấu nướng một hồi liền bê đồ ra bàn ăn rồi cùng nhau thưởng thức bữa trưa.
Khung cảnh yên bình hạnh phúc vô cùng.
Qua bữa trưa , Quân Dao mệt mỏi nằm ườn ra ghế , hắn ta cũng đến ngồi , nhẹ nhàng đặt đầu nhỏ mềm mại của cô lên đùi mình , yêu chiều mà vuốt nhẹ tóc.
- Em có tin vào trọng sinh không ?
- Ừm ...
Có lẽ là có.
Cô không nghĩ tới hắn ta lại nói ra điều này.
Nguyên chủ cũng thuộc dạng thông minh , hắn ta nói ra như vậy không khác gì tự thừa nhận mình là người đa chết rồi lại được xuyên trở về.
Minh Thần không nói gì nữa , bầu không khí lại rơi vào yên lặng.
Quân Dao không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại mở miệng hỏi một câu khiến cho cô sau khi nghĩ lại cũng sốc đến tận óc.
- Nếu bây giờ tôi nói tôi yêu anh thì sao ?
Hắn nghe xong bàn tay đang vuốt tóc liền dừng lại trong giây lát.
Lòng hắn ấm áp vô cùng.
Vốn kiếp này chỉ mong có thể bảo vệ cô an toàn chứ không hề nghĩ sẽ tiếp tục theo đuổi cô thêm , hắn biết cô sẽ mãi mãi không yêu hắn.
Vậy mà kiếp này cô lại thay đổi , quan tâm hắn hơn , thậm chí còn gián tiếp tỏ tình với hắn.
Xem ra kiếp này , hắn cũng không thể thoát khỏi lưới tình của cô.
[ Tinh ! ]
[ Hảo cảm tăng 25% , hiện giờ là 85%.
Thỉnh kí chủ cố gắng.
]
[ Một câu nói mà tăng đến 25% hảo cảm , kí chủ quá là đỉnh ! ]
" Ta chính là lúc nào cũng đỉnh.
"
[ Tự luyến ! ]
Minh Thần hắn ta mỉm cười hạnh phúc , cất giọng vô cùng trầm ấm.
- Nếu em đã có lòng thì tôi cũng đành miễn cưỡng nói đồng ý vậy.
Quân Dao không hiểu sao có chút buồn cười.
Nam phản diện này cũng quá làm giá đi.
Thích muốn chết mà còn làm như bị ép buộc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!