Quân Dao chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì xe đã chạy mất.
Cô cố gắng phản kháng nhưng sức lực của phái nữ hiển nhiên không thể địch nổi sức lực của nam giới.
Quân Dao trong đầu nổi lên vô cùng nhiều suy nghĩ hỗn loạn.
Cô là ảnh hậu , là người của công chúng.
Chắc chắn không ít fan cuồng và anti fan.
Nếu không phải lần trước trên điện thoại cô có thiết bị định vị thì chị An Hạ cũng không thể dẫn người đến cứu cô kịp lúc.
Người đàn ông nhìn nữ nhân đang ra sức phản kháng trong lòng mình liền mỉm cười hài lòng.
Hoá ra cô cũng không ngốc đến mức ngồi yên cho người ta bắt cóc như hắn nghĩ.
Hắn nở nụ cười nhẹ , bàn tay trìu mến vuốt gọn lại những lọn tóc rủ xuống do giãy dụa của cô , giọng nói trầm khàn đầy nam tính nhẹ nhàng đưa đẩy.
- Ngồi yên nào.
Cô sau khi nghe xong giọng nói có chút quen này liền ngồi yên.
Ở thế giới này chỉ có duy nhát Minh Thần mang chất giọng trầm trầm nhưng ấm áp đến vậy.
Ít ra thì là trong những người cô quen biết chất giọng hắn là đặc biệt nhất.
- Minh Thần ?
- Ừ , tôi đây.
Hắn đáp một câu đầy chiều chuộng.
Khuôn mặt nam tính góc cạnh nhẹ nhàng đặt lên phần hõm cổ trắng nõn mềm mịn của người con gái , tham lam hít lấy mùi hoa oải hương đặc trưng.
Nữ nhân tất nhiên biết rõ hành động của hắn là đang ăn đậu hũ của cô nhưng cũng làm lơ đi.
Tương lai dù gì cũng về một nhà , mấy hành động nhỏ này tất nhiên cô không ngại.
[ Kí chủ thật không có tiền đồ.
]
- Mệt lắm sao ?
Nữ nhân vòng tay lên xoa đầu nam nhân phía sau , nhẹ giọng hỏi.
- Ừ , nhớ em.
Chất giọng trầm ấm nhẹ nhàng lảnh lót vang lên bên tai , giọng nói ấy như mang theo mật ngọt , rỉ chất mật đặc quánh ngọt ngào ấy vào tim của Quân Dao.
Chỉ là cô vẫn không hề hay biết.
Cô cười khì khì.
- Sao lại trẻ con thế rồi ?
- Vậy huynh đệ mau dỗ ta đi.
Được đà lấn tới , Minh Thần không chút gì gọi là tiết tháo , vố sỉ yêu cầu Quân Dao.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!