Chương 1240: Ngoại truyện Hoa hồng trắng (3)

Vân Xu ăn xong chiếc bánh táo trong tay, ánh mắt dừng lại ở một quầy hàng. Kem mát lạnh tỏa ra hương bơ nhè nhẹ, thơm ngọt ngon miệng, không ngừng lôi cuốn cô ấy.

Không chống cự được, cô vội vàng kéo Bùi Dã Mục đi tới.

"Em muốn một cây kem vị vani ạ."

"Ừm, làm cho em ngay đây." Giọng nói quen thuộc mỉm cười vang lên.

Vân Xu đang cầm điện thoại thì dừng lại. Nghi hoặc nhìn về phía chủ quầy kem. Đối phương vừa vặn ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú. Khóe môi hơi nhếch lên, lúc nào cũng nở nụ cười, cứ như một sinh viên làm thêm bình thường.

Thành Trạch.

Vân Xu ngạc nhiên nói:

"Đúng là anh rồi. Sao anh lại ở đây. Thật trùng hợp quá."

"Trùng hợp thật. Anh đến giúp bạn một tay. Không ngờ vừa vặn nhìn thấy em." Thành Trạch cười nói. Tay anh không ngừng làm việc. Đâu vào đấy làm xong kem, đưa cho mấy bạn nhỏ đang xếp hàng. Sau đó lại lấy một chiếc vỏ kem ốc quế, bấm nút máy.

Đôi tay thon dài khẽ cử động, cuối cùng đưa đến trước mặt Vân Xu là một cây kem hình trái tim. Nè, mời em ăn. Anh cười tươi nói.

Vân Xu nhận lấy, ngạc nhiên nói: Cảm ơn ạ.

Nụ cười Thành Trạch không đổi. Anh như thuận miệng đề nghị:

"Đã có duyên gặp nhau thế này, đi cùng nhau nhé. Bạn anh sắp về rồi, sau đó anh rất rảnh."

Vân Xu thấy ý tưởng này không tồi.

Cô nhìn Bùi Dã Mục như hỏi ý kiến. Thành Trạch cũng nhìn theo. Ánh mắt hơi khó hiểu:

"Ông chủ Bùi sẽ không ngại thêm một người chứ nhỉ."

Bùi Dã Mục cười nhạt.

Người này tin tức nhanh thật. Để tránh bị theo dõi, hôm qua anh đột ngột thông báo ra ngoài du lịch. Kết quả vẫn bị đuổi kịp.

Nói vậy thì hai người kia…

Tùy ý.

Bùi Dã Mục thốt ra hai chữ. Ngay cả khi từ chối bây giờ, người này cũng sẽ nghĩ mọi cách theo kịp. Cuối cùng cũng như không từ chối.

Thành Trạch thuận lợi gia nhập nhóm.

Sau đó nhiệt tình giới thiệu từng quầy đồ ăn vặt, đặc sắc và hương vị được anh diễn tả lưu loát, giống như hướng dẫn viên du lịch. Thậm chí có người đi đường dừng chân nghe một lúc, giơ ngón cái lên bày tỏ sự tán thưởng.

Cuối chợ đêm, Vân Xu lại thấy một người quen.

Tô Dục Trạch?

Người đó ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt lạnh lùng. Khác với vẻ luôn nghiêm túc thường ngày. Áo khoác vest màu xám đậm vắt trên cánh tay. Cà vạt hơi nới lỏng, làm giảm bớt chút vẻ sắc bén trên người.

"Xu Xu, trùng hợp quá."

Tô Dục Trạch chào hỏi.

Vân Xu hỏi: Anh ở đây làm gì ạ?

Tô Dục Trạch mặt không đổi sắc:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!