Mấy ngày gần đây, những lời chúc mừng kiểu này hắn đã nghe quá nhiều. Là một người trọng sinh, việc hắn bước lên ngôi vị Nguyên soái vốn không khiến bản thân quá bất ngờ, thậm chí phản ứng của mọi người hắn cũng đã lường trước từ lâu.
Hắn còn nhớ mang máng, kiếp trước khi Thẩm Kỳ Nhiên biết tin hắn được phong soái, cậu ấy vui mừng đến gần như phát điên, suốt một thời gian dài còn tỏ ra vô cùng quan tâm.
Dù đã chuẩn bị tâm lý rằng Thẩm Kỳ Nhiên của kiếp này sẽ không giống với kiếp trước, nhưng khi nghe cậu ấy chỉ lạnh nhạt khách sáo chúc mừng, hắn vẫn không khỏi cảm thấy hụt hẫng.
Bởi vì hắn biết rõ — điều mình thật sự muốn nghe, vốn không phải những lời như thế.
Vậy, điều hắn đang chờ đợi là gì?
Hoặc nói cách khác, hắn đang mong Thẩm Kỳ Nhiên sẽ có phản ứng gì?
Chính hắn cũng không rõ.
Lặng im đứng tại chỗ một lúc lâu, cuối cùng Thiệu Hành không nói thêm lời nào, chỉ lặng lẽ quay người rời đi.
Một tuần sau, trong sự mong đợi của toàn dân, lễ phong Nguyên soái chính thức được tổ chức.
Buổi lễ được cử hành tại đại điện Hoa Hồng Tường Vi — nơi từng là địa điểm tuyên bố thành lập đế quốc Lehmann, đồng thời cũng là nơi các nguyên soái đời trước được phong chức.
Quảng trường bên ngoài hoàng cung dựng một màn hình khổng lồ để phát sóng trực tiếp, hàng trăm nghìn người dân đã tụ tập về đây, cùng chứng kiến khoảnh khắc lịch sử này.
Vì có nhiều việc cần chuẩn bị, Thiệu Hành đã rời khỏi phủ từ rất sớm. Tám giờ sáng, lão phu nhân Thiệu gia sai người đến đón Thẩm Kỳ Nhiên, cả đoàn cùng đến hoàng cung.
Dưới sự hướng dẫn của thị vệ, mọi người tiến vào đại điện. Đại điện trang nghiêm rộng lớn, ba phía đều là khán đài dành cho khách mời.
Đã có không ít người đến trước yên vị, phần lớn là các chính khách và thành viên hoàng thất, cũng có một số quý tộc và nhân vật nổi tiếng được mời riêng.
Vì là người nhà của Thiệu Hành, chỗ ngồi của Thẩm Kỳ Nhiên và những người đi cùng được sắp xếp ở hàng ghế phía trước.
Khi đi xuống cầu thang, Thẩm Kỳ Nhiên cảm thấy có ánh mắt đang chăm chú dõi theo mình. Quay đầu lại, cậu bắt gặp ánh mắt lúng túng của Thẩm Mộng Lam.
Bên cạnh cô ta là một nam một nữ: người đàn ông mặc lễ phục kiểu học giả, tóc tai được chải chuốt cẩn thận; người phụ nữ trang điểm rực rỡ, ăn vận lòe loẹt. Vừa thấy Thẩm Kỳ Nhiên, cả hai lập tức đứng dậy.
"Tiểu Nhiên!" Người đàn ông mỉm cười thân thiện, giọng nói ôn hòa.
Dù chưa từng gặp mặt, Thẩm Kỳ Nhiên cũng nhanh chóng đoán ra thân phận đối phương: đó là cha ruột của nguyên chủ — Thẩm Hoa. Còn người phụ nữ bên cạnh đương nhiên là mẹ kế, Vu Nhã Lan.
Kể từ khi có tin Thiệu Hành được phong Nguyên soái, Thẩm Hoa đã chủ động gọi điện cho Thẩm Kỳ Nhiên vài lần, tha thiết mời cậu về nhà chơi.
Tuy hai người xưa nay không có mối quan hệ gì sâu sắc, nhưng dựa vào cách Thẩm Mộng Lam luôn tìm cách ra oai trước mặt cậu, Thẩm Kỳ Nhiên hiểu rõ nguyên chủ hẳn từng sống rất khổ sở trong nhà họ Thẩm.
Trước đây không quan tâm, giờ đột nhiên lại thân mật niềm nở, đối phương đang có ý đồ gì — chỉ cần liếc mắt là hiểu ngay.
" Ba, lâu rồi không gặp." Cậu khẽ gật đầu, khách sáo mà lạnh nhạt. Thiệu Dao và lão phu nhân Thiệu gia đi cạnh cũng chỉ gật đầu xã giao với Thẩm Hoa, không hề có ý định nán lại bắt chuyện.
Sau khi họ rời đi, Vu Nhã Lan lập tức không giấu nổi vẻ khó chịu, liếc mắt lườm theo bóng Thẩm Kỳ Nhiên.
" Ông nhìn nó đi, thái độ kiểu gì chứ!" Bà ta tức tối nói với Thẩm Hoa. "Vừa gả đi đã lên mặt với người nhà, đúng là vô lễ!"
Thật ra bà ta cũng rất bực mình vì thái độ của nhà họ Thiệu, nhưng giờ chẳng thể làm gì. Trước kia, nhà họ Thiệu ngoài Thiệu Dao làm ăn lớn thì chẳng có địa vị gì trong quân đội.
Ai mà ngờ được đứa con trai què quặt ấy lại một bước thành Nguyên soái! Gia đình mà trước đây bà ta khinh thường, giờ bỗng chốc vượt hẳn lên trên.
"Bà câm miệng cho tôi!" Thẩm Hoa giận dữ, lòng rối bời. Con trai ông giờ đã là phu nhân của Nguyên soái, vậy mà bản thân ông chẳng được lợi gì, ngược lại còn bị cộng đồng mạng mỉa mai là "lúc trước thờ ơ, giờ muốn trèo cao".
Ông thừa nhận mình từng không công bằng với con, nhưng chẳng đến mức tuyệt tình. Thẩm Kỳ Nhiên dựa vào đâu mà lạnh nhạt với ông như vậy?
"Nếu lúc trước bà đối xử với Tiểu Nhiên tốt hơn, thì giờ nó có như thế không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!