Lúc này, Thẩm Kỳ Nhiên thực sự cảm thấy như đang nằm mơ.
Khi thị vệ hoàng gia bước đến trước mặt, cung kính nói: "Hoàng tử điện hạ mời ngài qua đó ngồi," phản ứng đầu tiên của Thẩm Kỳ Nhiên là ——
"Ngài chắc chắn là đang gọi ta sao?" Cậu không dám tin, chỉ tay vào chính mình, "Thị vệ đại nhân, có phải ngài nhận nhầm người rồi không?"
"Ngài chẳng phải là Thẩm Kỳ Nhiên tiên sinh sao?" Thị vệ mỉm cười hỏi lại.
"Đúng vậy."
"Vậy thì không sai rồi." Thị vệ vẫn giữ nụ cười nhã nhặn, đưa tay ra làm dấu mời, "Xin mời theo tôi."
Dưới ánh mắt đầy tò mò và ghen tỵ của mọi người xung quanh, Thẩm Kỳ Nhiên mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bị dẫn đến trước mặt Tam hoàng tử.
Trong nguyên tác, Tam hoàng tử là một nhân vật có khá nhiều đất diễn. Hắn là người kế vị đầy triển vọng của hoàng tộc đế quốc, về sau sẽ có nhiều lần chạm trán với Thiệu Hành.
Nhưng hiện tại, quan hệ giữa hắn và Thiệu Hành vẫn chưa thân thiết lắm, Thẩm Kỳ Nhiên thực sự không thể đoán được tại sao đối phương lại tìm đến mình.
"Không có việc gì quan trọng." Sau khi nghe Thẩm Kỳ Nhiên dè dặt hỏi thăm, Tam hoàng tử Iseah dựa người vào lưng ghế một cách lười biếng, chỉ liếc mắt ra hiệu cho thị vệ.
Người kia lập tức tiến lên rót đầy hai ly rượu vang đỏ, Iseah đẩy một ly đến trước mặt Thẩm Kỳ Nhiên, còn mình thì cầm ly còn lại.
"Chỉ là thấy nhàm chán quá, muốn tìm một người quen để trò chuyện."
Nhìn gương mặt hoang mang rõ rệt của Thẩm Kỳ Nhiên như muốn hỏi "Chúng ta quen nhau lắm sao??", trong lòng Iseah không khỏi bật cười.
Hắn nhẹ cụng ly với cậu, cúi người, khẽ ghé vào tai Thẩm Kỳ Nhiên, giọng nói thấp đến mức gần như thì thầm:
"Ta là tiểu thư Hải Đường."
Thẩm Kỳ Nhiên: "……"
Ồ, thì ra là người trong nhóm chat "Tiểu thư Hải Đường"…
……
Hả??? Tiểu thư Hải Đường á???
Thẩm Kỳ Nhiên trừng mắt nhìn, phản ứng của cậu rõ ràng làm hoàng tử điện hạ thấy rất vừa ý. Iseah bật cười vui vẻ, nhấp thêm một ngụm rượu đỏ.
"Không phải ta cố tình giấu giếm, chỉ là thuận theo hoàn cảnh mà thôi. Ta không muốn quá nổi bật, nên dùng một cái tên giống người thường."
Hắn chớp mắt với Thẩm Kỳ Nhiên, vẻ mặt tinh nghịch như một thiếu niên ranh mãnh
"Hy vọng lão sư Nhiên Nhiên sẽ giữ bí mật giúp ta."
"…… Không thành vấn đề." Dù thân phận đối phương vô cùng cao quý, nhưng một bí mật chung luôn là cách tốt nhất để rút ngắn khoảng cách.
Thẩm Kỳ Nhiên cũng nháy mắt lại, nghiêm túc đáp, "Điện hạ cứ yên tâm, miệng tôi kín lắm."
Vậy là hai người chính thức lập giao ước giữ bí mật. Cả hai vừa uống rượu vừa chuyện trò vui vẻ. Thẩm Kỳ Nhiên nhận ra vị hoàng tử điện hạ này tuy vẻ ngoài có phần kiêu căng, nhưng thật ra lại rất dễ mến. Chỉ có một điều khiến cậu hơi khó xử
Hắn dường như đặc biệt hứng thú với chuyện "yêu đương" giữa cậu và Thiệu Hành.
"Lúc nghe tin hai người kết hôn với nhau, ta thực sự rất bất ngờ." Iseah nói, "Trước kia ta từng gặp Thiệu Hành thiếu tướng vài lần, cũng có nghe nói đôi chút về ngươi. Ta vốn tưởng rằng... hai người không thuộc cùng một thế giới."
Thẩm Kỳ Nhiên hoàn toàn đồng ý trong lòng: Hoàng tử điện hạ quả thật rất tinh tường. Nguyên chủ và Thiệu Hành đúng là chẳng có điểm nào hợp nhau...
Dù sao, ngay cả chính cậu cũng vậy. Thiệu Hành là kiểu nhân vật chính "lạnh lùng chỉ biết đến sự nghiệp", trong nguyên tác rõ ràng không hề có tuyến tình cảm!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!