Chương 29: (Vô Đề)

Với hai chị em Carmet dẫn đầu, những học viên khác ban đầu còn rụt rè quan sát cũng lục tục bưng khay đồ ăn tụ tập đến bên này.

" Lão sư Nhiên Nhiên, em có thể ngồi đây không ạ?"

"Làm phiền, cho tôi xin một chỗ với."

"Nhích sang bên kia một chút, kê thêm một chiếc ghế nữa đi."

Những người ngồi xuống thành công, việc đầu tiên là nhiệt tình giới thiệu bản thân với Thẩm Kỳ Nhiên.

"Em là tiểu thư Nguyệt Quế, oa cuối cùng cũng thấy người thật, lão sư hôm nay đẹp trai quá!"

" Tôi là em gái Cúc Non, lão sư ngoài đời đẹp trai hơn trong video cả trăm lần! Nếu không phải vừa rồi nhìn thấy lão sư ở cùng thiếu tướng Thiệu Hành, tôi đã không dám nhận ra đâu!"

"Sao lão sư đến muộn vậy ạ? Tôi suýt chút nữa cho rằng lão sư không định đến. À, tôi là phu nhân Đinh Hương."

"¥¥@%¥……"

"¥#%……"

Tuy rằng tin tức thiếu tướng Thiệu Hành sắp được thăng chức đã lan khắp giới thượng lưu, nhưng ở đây vị phu nhân nào mà chẳng có gia thế hiển hách, mắt cao hơn đầu.

Đúng như lời Thẩm Mộng Lam nói trước đó, chỉ dựa vào hào quang của bạn đời mà muốn được công nhận là coi thường ánh mắt và gu thẩm mỹ của đám quý bà kiêu ngạo này.

Trong giới này, tình nghĩa giả tạo thường thấy, chân tình lại khó kiếm. Trong quá trình học làm bánh mì, sự dịu dàng và kiên nhẫn của Thẩm Kỳ Nhiên đều được họ nhìn thấy.

Cậu không đối xử khác biệt với ai vì thân phận cao thấp, thái độ không kiêu ngạo cũng không xu nịnh, ở chung như tắm mình trong gió xuân, họ tự nhiên cũng nguyện ý thật lòng giao tiếp với cậu.

Góc vắng vẻ ban đầu, trong nháy mắt biến thành buổi gặp mặt offline quy mô lớn của cư dân mạng.

Thẩm Kỳ Nhiên bị vây quanh ở trung tâm, lại một lần nữa trải nghiệm cảm giác "thân ở giữa bầy vịt". Mọi người thấy trước mặt Thẩm Kỳ Nhiên không có gì, liền nhiệt tình mang những món ăn mình lấy ở quầy buffet đặt trước mặt cậu, không bao lâu, đồ ăn ngon trước mặt Thẩm Kỳ Nhiên đã chất cao như một ngọn núi nhỏ.

Không ít người chú ý đến động tĩnh bên này, sôi nổi nhìn sang với ánh mắt ngạc nhiên, cũng nhỏ giọng bàn tán xem là gia đình quyền quý mới nổi nào mà lại có thể được nhiều quý bà ưu ái đến vậy.

Khi người càng lúc càng đông, chiếc bàn tròn nhỏ ở góc tường nhanh chóng không đủ chỗ ngồi. Có người chú ý đến Thẩm Mộng Lam đang đứng lẻ loi một bên, liền hỏi cô ta. "Xin hỏi ngài là?"

Người hỏi chuyện là một vị bá tước phu nhân, Thẩm Mộng Lam không dám tỏ vẻ khó chịu với bà ta, vội vàng tự giới thiệu.

"À, ra là em gái kế của lão sư Nhiên Nhiên."

Chuyện nhà họ Thẩm trong giới không phải là bí mật, có phu nhân Hoa Hồng trong nhóm phổ cập kiến thức, mọi người đều rõ ràng quan hệ giữa Thẩm Kỳ Nhiên và Thẩm Mộng Lam không tốt lắm.

Nụ cười trên mặt vị bá tước phu nhân kia lập tức nhạt đi. "Nếu cô không nói, tôi còn tưởng cô là chị gái của lão sư Nhiên Nhiên đấy."

Thẩm Mộng Lam: "..."

Đây là nói cô ta già sao??

"Cô tìm lão sư Nhiên Nhiên có việc gì sao?"

Một vị tiểu thư hầu tước khác cũng chen vào nói, thái độ khách khí xa cách, hoàn toàn khác với vẻ nhiệt tình khi cô ta nói chuyện với Thẩm Kỳ Nhiên vừa nãy.

"Nếu không có việc gì, có thể nhường chỗ được không? Rất nhiều người vẫn đang đợi được ngồi đấy "

"Đúng vậy." Phu nhân Hoa Hồng "tách" một tiếng mở chiếc quạt xếp, tao nhã quạt nhẹ, tươi cười ấm áp, "Sau khi tiểu thư Thẩm rời đi, chỗ này có thể ngồi ít nhất hai vị tiểu thư dáng người mảnh mai đấy, chắc chắn họ sẽ vô cùng cảm kích cô."

Thẩm Mộng Lam tức giận bỏ đi.

Tuy rằng không cam lòng, nhưng cô ta thật sự không thể chịu đựng được ánh mắt không chào đón của mọi người mà vẫn bình thản ung dung.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!