Chương 45: Kết cục

Lúc Nguyễn tỷ tỷ đến, Tô Niệm Niệm đang ngồi trên giường, ôm Phong Tịnh Minh ngẩn người.

Nguyễn tỷ tỷ nhìn thấy Tô Niệm Niệm, tựa hồ rất là kinh ngạc: "Liễu Duyên, sao con còn ở đây?"

Tô Niệm Niệm nhìn thấy Nguyễn tỷ tỷ, à không, phải gọi là Thanh Trần sư thái mới đúng, trong mắt hiện lên sự oán hận. Nàng lạnh lùng như băng, nói: "Bà cho rằng tôi phải ở đâu, Thanh Trần sư thái?"

Thanh Trần sư thái cũng không tức giận, sắc mặt bình tĩnh nói:"Không phải con nên gọi ta là sư phụ sao?"

Tô Niệm Niệm vén sợi tóc lành lạnh của Phong Tịnh Minh, nói: "Nếu bà là sư phụ của tôi, vì sao lại lợi dụng tôi?"

Thanh Trần sư thái thở dài một tiếng nói: "Ta cũng chỉ muốn tốt cho con thôi."

"Tốt cho tôi?" Đôi mày của Tô Niệm Niệm nhíu lại, mặt mang vẻ khinh thường, "Tốt cho tôi, vậy vì sao bà còn cuốn tôi vào trong trận tranh đấu rối lộn xộn này, để tôi yêu chàng, sau đó khiến chàng phải chết?"

Mặt Thanh Trần sư thái không chút thay đổi nói: "Con là người nối nghiệp của phái Thanh Y chúng ta, đương nhiên phải từ bỏ chuyện tình yêu, ta cũng chỉ muốn rèn luyện con mà thôi. Huống hồ, " Bà ta dừng một chút, lại nhìn về phía Tô Niệm Niệm, "Nếu muốn luyện thành Tình Nan Thương*, người mình yêu nhất phải chết."

(* Tình Nan Thương nghĩa là tình yêu khó bỏ.)

Tình Nan Thương? Đây là nguyên tắc khi luyện Tình Nan Thương? Thật đúng là châm chọc. Tô Niệm Niệm cười trào phúng, vô lực nói: "Tôi không cần luyện Tình Nan Thương gì cả. Tôi chỉ muốn chàng còn sống."

Trên mặt Thanh Trần sư thái là thần sắc ngoan độc tuyệt tình: "Vậy mà cũng luyến tiếc, hắn cũng chỉ là một tên khốn thôi, dù thế nào đi nữa, hắn vẫn đáng chết."

"Vì sao?"

"Bởi vì..." .

Tô Niệm Niệm cắt ngang lời Thanh Trần sư thái: "Chỉ sợ vì hắn là con trai của Phong Cẩn Chi thôi?"

Thanh Trần sư thái biến sắc: "Con đã biết hết rồi sao?"

Tô Niệm Niệm vuốt ve khuôn mặt của Phong Tịnh Minh, lẳng lặng nói: "Phong Cẩn Chi là do bà giết, sau đó giá họa cho Hình Hỗ Khoan. Sau đó bà lại dùng phương pháp cũ giết chết Hình Hỗ Khoan, lại giá họa cho Phong Tịnh Minh. Kỳ thật bà có thâm thù đại hận gì với Phong Ba sơn trang và Hàn Băng môn phải không? Từ khi nghe bà kể về chuyện năm đó, tôi đã hoài nghi là do bà làm, bởi vì chỉ có bà, mới một lòng tính kế muốn xử lý Phong Tịnh Minh, đều này chứng tỏ bà có thù oán với Phong Tịnh Minh hoặc là Phong Ba sơn trang. Hơn nữa cũng chỉ có bà, mới có thể ở tự do ra vào Phong Ba sơn trang, cho thấy võ công của bàđã rất cao. Hơn nữa dường như bà rất hiểu ân oán giữa Phong Tịnh Minh và Trang Vĩnh Mộc, nếu không phải bọn họ có giao tình quá tốt với bà chuyện gì cũng nói cho bà, như vậy nguyên nhân chỉ có một, người dựng nên mối ân oán lần này, chính là bà."

Thanh Trần sư thái lẳng lặng nghe Tô Niệm Niệm phân tích xong, mỉm cười gật gật đầu: "Liễu Duyên, con thông minh hơn xưa một chút rồi đấy. Chính là, con vẫn không đoán đúng."

Tô Niệm Niệm cười lạnh: "Bà lại muốn lừa gạt tôi ư, tôi đã bị bà dắt mũi quá nhiều lần rồi!"

Thanh Trần sư thái lắc đầu, mỉm cười: "Ngã phật từ bi, người xuất gia làm sao có thể tùy tiện sát sinh. Phong Cẩn Chi kia đúng là do Hình Hỗ Khoan làm hại, mà Hình Hỗ Khoan, lại là tự sát."

"Bà nói bậy!" Tô Niệm Niệm hơi kích động, "Năm đó, Phong Cẩn Chi và Hình Hỗ Khoan là bạn tốt, làm sao có thể giết hại lẫn nhau? Huống chi Hình Hỗ Khoan bị trúng Thuận Phong tâm pháp, chẳng lẽ ông ta tự mình đánh mình?"

Thanh Trần sư thái vẫn bình tĩnh tự nhiên như cũ: "Bạn tốt? Trước khi bọn họ mười tám tuổi thì đúng là bạn tốt, chính là, sau đó bọn họ lại đồng thời quen biết một người."

Tô Niệm Niệm hơi khó hiểu.

Kế tiếp, Thanh Trần sư thái kể cho Tô Niệm Niệm nghe một câu chuyện vừa khoa trương vừa giả tạo*, câu chuyện cũ này đề cập đến ân oán giang hồ, yêu hận tình thù, tín ngưỡng tôn giáo, cùng với... tình yêu tay ba.

(*Nguyên văn là cẩu huyết: chỉ những chuyện giả tạo, khoa trương nhàm chán, lặp đi lặp lại.)

Mặc dù Tô Niệm Niệm vốn từ một thế giới khoa trương, giả tạo xuyên đến một thế giới không quá khoa trương giả tạo khác, nhưng khi nàng nghe câu chuyện cũ này, vẫn nhịn không được than thở một câu: cuộc sống đúng là không có chỗ nào không khoa trương, giả tạo nha.

Chuyện cũ đại khái là như vậy. Phong Cẩn Chi và Hình Hỗ Khoan gặp nhau từ thưở thiếu thời, lần đầu gặp gỡ mà như thân thiết đã lâu, coi nhau là tri kỷ. Sau đó quan hệ của hai người vẫn phát triển rất tốt, thẳng đến khi Nguyễn Lạc Trần xuất hiện, nữ nhân này chính là Thanh Trần sư thái sau này. Lúc trẻ, dung nhan Nguyễn Lạc Trần rất mỹ lệ ( đương nhiên hiện tại cũng rất mỹ lệ ), hơn nữa còn rất có cá tính, thích tìm người ta luận võ, đánh thắng được thì đánh, đánh không thắng thì đi về lần sau lại đánh. Lúc ấy Phong Cẩn Chi và Hình Hỗ Khoan đã có chút danh tiếng, vì thế dĩ nhiên khó thoát khỏi ma chưởng của Nguyễn Lạc Trần. Sau đó ba người liền nhờ luận võ mà quen biết nhau, cũng coi như là đánh trước quen sau. Lúc ấy ba người đều trẻ tuổi đang ở thời kỳ huyết khí sung mãn, nội tiết tố tràn đầy, vì thế tình yêu tay ba cũng nảy sinh ngay lúc đó. Nguyễn Lạc Trần và Phong Cẩn Chi mắt đi mày lại tình chàng ý thiếp, Hình Hỗ Khoan lại mỗi ngày đều nhìn chằm chằm Nguyễn Lạc Trần ngẩn người. Mọi người đều không phải kẻ ngốc, không bao lâu sau, ba người nhanh chóng phát hiện vấn đề, nếu hai nữ nhân và một nam nhân, bọn họ còn miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nếu hai nam nhân cùng một nữ nhân... Thật ngại quá, bối cảnh truyện này không phải nữ tôn.

Vì thế khi tài nguyên phân phối không đều, sẽ xuất hiện cạnh tranh. Phương thức cạnh tranh của Hình Hỗ Khoan và Phong Cẩn Chi cũng rất cũ kỹ —— luận võ. Về quá trình luận võ, người chứng kiến duy nhất năm đó —— Nguyễn Lạc Trần, cũng chính là Thanh Trần sư thái hiện tại , kể có vẻ mơ hồ, dù sao kết cục cuối cùng là bà và Phong Cẩn Chi sánh bước bên nhau, gạt Hình Hỗ Khoan qua một bên.

Nghe đến đó, trong lòng Tô Niệm Niệm ngầm hiểu. Thanh Trần sư thái nói mơ hồ như thế, chỉ sợ lúc ấy người thua là Phong Cẩn Chi rồi? Mà bà ta lại không muốn ở cùng Hình Hỗ Khoan vì thế cuối cùng đã làm trái với ước định, đi theo Phong Cẩn Chi. Tô Niệm Niệm nghĩ đến đây, liền than thở, Thanh Trần sư thái à, bà làm như vậy không phải là không có việc gì làm tự tìm việc sao, rõ ràng thích Phong Cẩn Chi , thì trực tiếp chọn đi, tự nhiên luận võ làm cái gì? Nhưng sau đó Tô Niệm Niệm lại hiểu ra, lúc ấy Thanh Trần sư thái để ý võ công như vậy, phỏng chừng là muốn khoe khoang lang quân tương lai của mình rất lợi hại trước mặt tình địch của lang quân, rằng bà ta không họn lầm người, không nghĩ tới kết quả lại... Khụ khụ, tự làm bậy, không thể sống.

Vì thế Thanh Trần sư thái tiếp tục kể. Phong Cẩn Chi thật sự thích Thanh Trần sư thái, lúc ban đầu đúng là vậy. Nhưng mà Phong Cẩn Chi cũng chỉ là nam nhân thôi, có mới nới cũ là đặc tính tiêu biểu của nam nhân. Sau đó Phong Cẩn Chi chẳng may thích người khác, vì thế đành phải từ bỏ Thanh Trần sư thái. Thanh Trần sư thái dưới cơn nóng giận, chạy đến phái Thanh Y làm ni cô, cũng kiên định thề, sẽ làm cho Phong Cẩn Chi bị bạn bè xa lánh, đoạn tử tuyệt tôn ( ngoan độc quá).

Đương nhiên sở dĩ Thanh Trần sư thái vốn cuồng võ công lại lựa chọn phái Thanh Y, cũng đã suy nghĩ rất thận trọng... Bà nghe nói phái Thanh Y có bảo vật trấn phái, Tình Nan Thương, nghe nói loại võ công này là thiên hạ vô địch

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!