Chương 37: Thượng Cổ Chúc Long

Lộ Vãn Đình sắc mặt lúc này mới hòa hoãn một ít, nhưng là trong lòng như cũ có điểm không cao hứng.

Sư tôn sao lại có thể một bên thích nàng, một bên lại nói như vậy. Không biết nói như vậy sẽ làm cho mình hiểu lầm sao.

Có phải hay không lần này chuyện ở Ngân Hà Thành làm sư tôn có điểm sinh khí, cho nên tâm tình không tốt, mới cùng chính mình nói một ít lời nói hờn mát.

Chính là..... Chính là tìm đạo lữ loại này lời nói cũng quá nghiêm trọng, Lộ Vãn Đình trong lòng như thế nào cũng không nuốt trôi được.

Không được, nàng nhất định phải tìm thời gian cùng sư tôn nói rõ ràng, người nàng thích vẫn luôn là sư tôn, căn bản không nghĩ tìm cái gì đạo lữ, sau này chỉ nghĩ cùng sư tôn làm bạn.

Nghĩ như vậy, Lộ Vãn Đình lại từ trên bàn nhặt lên Thẩm Triêm Y mặc lam sắc dây cột tóc, đưa cho nàng: "Ừ, ta đã biết sư tôn, dây cột tóc của ngươi."

"Đi giúp vi sư gọi tới sư tỷ của ngươi." Thẩm Triêm Y tùy ý cột lên.

Lộ Vãn Đình gật gật đầu, lại nói: "Ta lại đi sau bếp cấp sư tôn lấy chút điểm tâm."

Qua trong chốc lát Giang Triển Mi liền tới rồi, nàng thoạt nhìn trạng thái không tốt lắm, làn da tái nhợt, khuôn mặt mệt mỏi.

Thẩm Triêm Y hơi hơi nhăn lại mày: "Đây là làm sao vậy, không có đúng hạn dùng linh dược mà Liễu trưởng lão cho ngươi sao."

Giang Triển Mi nhỏ giọng nói: "Dùng, chỉ là cảm thấy miệng vết thương vẫn có chút đau."

"Ngươi bốn năm trước trúng Ma Vực chi độc còn không có khoẻ hẳn, hiện tại bị Tam Vĩ Đằng Xà gây thương tích..... Bệnh cũ khó chữa, lại thêm vết thương mới, đau là tất nhiên." Thẩm Triêm Y khẽ thở dài một hơi: "Vi sư hiện tại bị nhốt ở Ngân Hà Thành, không có biện pháp đi ra ngoài thay ngươi tìm hai loại linh vật còn dư lại, chuyện này vẫn còn phiền toái."

"Là vấn đề của đệ tử, vất vả sư tôn. "Giang Triển Mi rủ mắt, tựa hồ áy náy.

Thẩm Triêm Y xua tay, ý bảo không có gì.

Nhưng mà hôm nay Giang Triển Mi lại giống như không phải quá thích hợp, nàng tuy rằng cúi đầu, nhưng vẫn đang lén xem Thẩm Triêm Y sau lưng hỗn độn giường đệm, không biết suy nghĩ cái gì.

Thẩm Triêm Y kỳ quái, hỏi: "Làm sao vậy, đang nhìn cái gì?"

Giang Triển Mi do dự nửa ngày, mới hỏi: "Sư tôn mỗi đêm đều cùng sư muội cùng nhau ngủ sao?"

Thẩm Triêm Y: "......"

Cùng sư muội cùng nhau ngủ...... Những lời này nghe tới vì cái gì kỳ quái như vậy.

Cứ việc như thế, Thẩm Triêm Y vẫn là trả lời: "Ừ."

Sau đó có chút không được tự nhiên nới lỏng chính mình vạt áo.

Giang Triển Mi nhìn giường đệm hỗn độn kia, rõ ràng là giường đơn, một hai phải mạnh mẽ chen thành hai người.........

Nàng nhịn không được nhíu mày: "Sư tôn, sư muội là sau khi ta rời đi mới đến bên người sư tôn sao."

Thẩm Triêm Y nói: "Đúng vậy, ngươi không phải không biết, bốn năm trước đã cùng ngươi nói."

Giang Triển Mi nhìn nhìn Thẩm Triêm Y, lại nghĩ tới vừa mới ở ngoài cửa gặp Lộ Vãn Đình, nàng không khỏi do dự nói: "Sư tôn, ngươi......"

Nàng đã phát hiện, tới Ngân Hà Thành mấy ngày này, sư tôn cùng sư muội thật sự thực không thích hợp. Từ ngày ấy sư muội đến phòng mình đưa quần áo cho sư tôn, nàng liền cảm thấy ánh mắt sư muội nhìn sư tôn lạ lạ, nói không rõ là cái gì cảm giác......

Mà một bên Thẩm Triêm Y tự nhiên không biết Giang Triển Mi suy nghĩ cái gì, nàng cũng quen với tính cách do dự của Giang Triển Mi, còn tưởng là Giang Triển Mi hiện tại cùng Lộ Vãn Đình không quá quen thuộc, ở chung lên có điểm xấu hổ, chỉ nói: "Tuy rằng ngươi trước kia chưa gặp qua Vãn Đình, nhưng nàng thực ngoan thực hiểu chuyện, vi sư lời nói nàng đều nghe......"

"Thực nghe lời?" Giang Triển Mi hồ nghi nhướng mày hỏi.

Thẩm Triêm Y gật gật đầu.

Giang Triển Mi dần dần dâng lên một tia không tốt ý niệm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!