Chương 44: QUAY TRỞ VỀ BỘ LẠC

Đút cho Từ Ca ăn no thịt nướng, Xà Khí để lại cho Phượng Anh một ít thức ăn, số còn lại nuốt hết mới dập tắt đống lửa, quấn quanh Từ Ca mấy vòng, bảo vệ cô trong vòng cảnh giác xung quanh...

Mất mười mấy ngày, cuối cùng họ cũng về đến bộ lạc.

Trên đường thú nhân thân thiện chào hỏi họ, khiến Phượng Anh kinh ngạc thốt lên.

Mặc dù cậu ta vào mùa đông sẽ cùng tộc nhân di cư đến đại lục ấm áp hơn một chút, nhưng chỉ một mùa đông trôi qua, sao thú nhân có thể chung sống hòa bình với xà thú rồi?

"Đại Xà của tôi rất tốt, không phải là xà thú xấu xa như các người nói."

Từ Ca thấy bộ dạng chưa trải sự đời của Phượng Anh, đắc ý vỗ vỗ Đại Xà, hếch mũi lên cao.

Khóe miệng Xà Khí cong lên một đường nhạt.

Từ Ca và Xà Khí  tách ra rồi đi tới nhà Thu Nghiệp ở kế bên, chỉ là gõ cửa hồi lâu cũng không có ai trả lời.

Cầm loa biển trong tay, khó hiểu lẩm bẩm hai tiếng, dẫn theo Phượng Anh đi về phía nhà Thụy Cách.

Thụy Cách rất ít khi rời khỏi nhà trúc, gần như là tiếng gõ cửa vừa dứt, người bên trong đã mở cửa trúc ra.

"Từ Ca?"

Thụy Cách vội vàng mời Từ Ca vào nhà, bưng lên hai ly nước ấm, cười dịu dàng: "Còn tưởng em mùa đông tới mới quay lại."

Từ Ca ngượng ngùng gãi đầu: "Hôm đó nổi hứng, liền cùng Đại Xà đi tới bờ biển. Anh ta tên Phượng Anh, là em và Đại Xà gặp trên đường, bị lạc mất tộc nhân."

Thụy Cách cười nhẹ với thú nhân mini trên bàn: "Chào cậu, tôi là vu y của bộ lạc, tôi tên Thụy Cách, bị lạc mất tộc nhân sao? Vậy thì đúng là hơi khó giải quyết, tôi sẽ cho người đi thông báo cho thủ lĩnh ngay."

Phượng Anh vừa nghe thấy vu y đã hóa thành hình người, thái độ cũng cung kính hơn không ít, nghe vậy trên mặt khó nén vẻ xấu hổ, ấp a ấp úng không nói nên lời.

"Hổ Khắc về từ khi nào vậy?"

Thụy Cách phái thú nhân đi mời thủ lĩnh, mím môi cười nói:

"Về được mấy ngày rồi, mang về không ít đồ, nghe nói em đi rồi còn có chút mất mát."

Từ Ca lúng túng chuyển đề tài: "Em nhặt được mấy cái vỏ sò rất đẹp, định làm thành vòng tay, đến lúc đó cho chị và Thu Nghiệp mỗi người một cái."

Thụy Cách vỗ tay: "Em gặp Thu Nghiệp rồi à? Cô ấy sinh được một bé giống cái, rất xinh đẹp."

Từ Ca nghe vậy kích động không thôi: "Vẫn chưa, vừa rồi tới chỗ cô ấy không có ai, bé con tên là gì?"

Thụy Cách vừa mới lên tiếng, cửa trúc đã bị đập rầm rầm, dọa ba người trong nhà giật nảy mình.

Thụy Cách cũng không kịp trả lời, vội vàng ra mở cửa.

Là Hổ Khắc.

Hắn đứng ngoài cửa thở hổn hển, trong tay ôm đủ thứ đồ mới lạ, ánh mắt chuẩn xác khóa chặt lên người Từ Ca, lộ ra nụ cười hiền lành rạng rỡ.

"Từ Ca!"

Lúc này Xà Khí đang thay cỏ ngọt mí mắt giật liên hồi, cảm giác sau lưng truyền đến cảm giác mát lạnh mơ hồ.

"Hổ, Hổ Khắc." Từ Ca giơ vuốt lên yếu ớt chào hỏi.

Hổ Khắc sải bước vào trong nhà, không cẩn thận quét mắt qua con chim thú trên bàn sửng sốt một chút, đôi tai lông xù trên đỉnh đầu run run: "Đây là chim nhỏ cậu nuôi à? Đáng yêu thật."

Phượng Anh:......

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!