Chương 35: EM MUỐN ANH TRỞ THÀNH CON RẮN HẠNH PHÚC NHẤT

Xà Khí thấy Từ Ca ngáp một cái, liền ôm Từ Ca vào lòng đắp chăn: "Buồn ngủ thì ngủ đi."

Từ Ca gối đầu lên cánh tay Xà Khí, bĩu môi: "Sao mà ngủ được, bây giờ em rất tỉnh táo."

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Xà Khí dùng tay kia che mắt Từ Ca: "Nhắm mắt lại là ngủ được, không ngủ mai không dậy nổi đâu."

Trước mắt Từ Ca tối đen, khẽ lẩm bẩm: "Nhắm mắt lại là ngủ được? Nói dễ nghe ghê..."

Chưa đến một phút, bên cạnh truyền đến tiếng hít thở đều đặn, Xà Khí cưng chiều cười khẽ, đúng là rất dễ dàng.

Trời vừa tờ mờ sáng, Từ Ca ngồi trên vai Xà Khí, hai người lặng lẽ rời khỏi bộ lạc. Rừng rậm vào mùa xuân tràn đầy sức sống, trên mặt đất còn sót lại chút tuyết mỏng, mầm non đã nhú lên khỏi mặt đất.

Từ Ca cầm quả xanh nhỏ Xà Khí hái cho, cắn một miếng, môi liền bị nước quả làm ướt.

Quả xanh chua chát, kích thích khoang miệng không ngừng tiết nước bọt, Từ Ca hít một hơi, nhăn mặt hòa hoãn: "Chua quá."

Xà Khí nhận lấy quả trong tay Từ Ca, ăn hai miếng: "Trái cây mấy ngày này đều như vậy, đợi đến mùa hè trái cây sẽ ngọt."

Từ Ca cúi đầu quan sát biểu cảm trên mặt Xà Khí, dùng ngón tay chọc chọc má hắn: "Có rảnh thử thách mặt không biến sắc ăn chanh xem."

"Chanh?" Xà Khí ngẩng đầu nhìn vào mắt Từ Ca, trong mắt lộ ra vẻ mờ mịt.

Từ Ca xoa đầu Xà Khí, giải thích cho hắn: "Một loại quả màu vàng, khi chín rất chua, chua hơn quả xanh này gấp mấy lần."

Xà Khí gật đầu ra vẻ hiểu: "Được."

"Được cái gì mà được?"

Từ Ca bật cười, khẽ gõ đầu Xà Khí, "Em đùa thôi, loại quả đó phải pha trà uống, anh không được ăn trực tiếp."

"Đều nghe em."

Trong mắt Xà Khí tràn đầy ý cười, tâm trạng vui vẻ bò qua bụi cây. Từ Ca cong môi, phóng tầm mắt ra xa.

Sóc vào mùa này di chuyển thoăn thoắt trên cành cây, còn có hai ba con tha quả chạy qua bên cạnh bọn họ.

Chuồn chuồn bay thấp đến gần, khiến Từ Ca có chút sợ hãi nắm lấy tóc Đại Xà, may mà mỗi lần sắp chạm vào cô đều bị Xà Khí đuổi đi. Mặt trời lên cao, ánh nắng xuyên qua từng kẽ lá, kèm theo tiếng chim hót líu lo.

Từ Ca thần bí đưa nắm tay đến trước mặt Xà Khí, dưới ánh mắt tò mò của hắn mở tay ra, trong lòng bàn tay là ngôi sao gấp bằng cỏ dại, trên mặt cô lộ ra lúm đồng tiền đáng yêu:

"Biết đây là gì không?"

"Là gì?" Xà Khí đưa hai tay ra nhận lấy ngôi sao.

"Là ngôi sao," Từ Ca lắc đầu,

"Ở chỗ em, ngôi sao đại diện cho lời chúc phúc và hy vọng, ngôi sao gấp được gọi là sao may mắn. Đại Xà, em sẽ gấp thật nhiều ngôi sao cho anh, để anh trở thành con rắn hạnh phúc nhất."

Xà Khí nắm tay lại, ngôi sao trong lòng bàn tay được nắm chặt, khóe miệng nở nụ cười ngây ngô, mang theo Từ Ca xoay vòng: "Ta đã là con rắn hạnh phúc nhất rồi."

Từ Ca ngồi trên vai Xà Khí, cảnh sắc trước mắt không ngừng thay đổi, cơn gió nhẹ thổi qua ngọn tóc, tiếng cười lanh lảnh của cô truyền đi xa. Đi từ ban ngày đến tối, đêm đầu xuân vẫn mang theo cái lạnh thấu xương.

Tối nay ngủ trên cây, Từ Ca rất phấn khích, dùng lá rụng trải phẳng chỗ cành cây phân nhánh. Cái cây này rất lớn, vừa vặn trải phẳng xong đủ cho Từ Ca một người ngủ, nằm thẳng có thể nhìn thấy bầu trời đầy sao.

Xà Khí quấn trên cây, dùng thân rắn vây thành một vòng, đề phòng Từ Ca rơi xuống. Từ Ca đắp da thú, để lộ một chân gác lên đuôi rắn đung đưa, chỉ vào những ngôi sao trên trời kể cho Xà Khí nghe về các chòm sao.

Nói hồi lâu, đầu rắn làm động tác ngáp một cái, Từ Ca cảm thấy thú vị, cũng không nhìn sao nữa, banh miệng rắn ra thò đầu vào. Xà Khí há miệng không dám động đậy, đợi Từ Ca chơi chán chui ra mới thở phào đóng miệng lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!