Cô làm rất trừu tượng, nhưng Xà Khí lại cảm thấy rất đẹp:
"Thích!"
Từ Ca cười thầm, cô tự làm ra cái gì cô tự mình hiểu rõ: "Đại Xà, anh nặn một người tuyết hình em đi."
"Được."
Xà Khí cười ngây ngô, học theo dáng vẻ của Từ Ca nhào nặn quả cầu tuyết.
Gió lạnh luồn vào cổ áo, Từ Ca hắt hơi một cái, hà hơi vào hai tay. Thấy Xà Khí làm hăng say, mắt đảo một vòng lộ ra nụ cười xấu xa.
Xà Khí làm người tuyết dán vào người tuyết của Từ Ca, hắn tràn đầy vui mừng, quay đầu lại muốn Từ Ca khen ngợi.
'Bụp.'
Quả cầu tuyết từ trên mặt hắn trượt xuống, Xà Khí có một giây sửng sốt.
"Chơi thôi Đại Xà!"
Từ Ca thè lưỡi, trong lòng ôm một đống cầu tuyết, trên mặt nở nụ cười xấu xa gian xảo. Cô nháy mắt với Xà Khí, không khách khí bắt nạt người mới này.
Xà Khí né người tránh quả cầu tuyết, tiến đến trước mặt Từ Ca cười toe toét, nụ cười xuất phát từ nội tâm giống như ánh nắng ấm áp của mùa đông khiến Từ Ca thất thần trong giây lát.
Giây tiếp theo trong lòng cô nhẹ bẫng, trên đỉnh đầu bị đè lên một quả cầu tuyết.
"A a a, Đại Xà anh học hư rồi!"
Từ Ca cầm quả cầu tuyết trên đầu ném về phía Xà Khí, đáng tiếc không những không trúng mà còn bị Đại Xà đánh trúng. Quả cầu tuyết vất vả làm ra đều bị Xà Khí thuận tay lấy đi.
Từ Ca chỉ đành vừa trốn vừa làm cầu tuyết phản kích.
Mặt tuyết yên tĩnh chỉ còn lại tiếng cười đùa vui vẻ của hai người.
"Em nhận thua, em nhận thua."
Từ Ca trải qua một trận đại chiến, bị chôn vùi một cách vẻ vang, giãy giụa giơ một tay ra khỏi đống tuyết.
Xà Khí kéo Từ Ca ra, tiếng cười tràn ra khỏi miệng, lồng n.g.ự. c rung động khiến Từ Ca nghiến răng nghiến lợi.
"Hôm khác tái chiến! Lần sau ai thua ai thắng còn chưa chắc đâu!"
"Được được được, về sưởi ấm có được không?"
Xà Khí trở về hang động, không nỡ buông tay dứt khoát ôm Từ Ca nhóm lửa.
Từ Ca dựa vào lồng n.g.ự. c Xà Khí, chơi chán rồi mới cảm thấy lòng bàn tay ngứa ngáy. Xoa tay mấy lần đều không thể làm dịu, nước mắt lưng tròng cắn một cái vào lòng bàn tay mới cảm thấy dễ chịu.
"Khó chịu sao?" Xà Khí áp tay Từ Ca vào mặt mình, đôi mày hơi cau lại nhuốm màu u sầu.
"Không sao, chỉ là bị lạnh thôi." Từ Ca không kìm được tim đập thình thịch, ngẩng đầu nhanh chóng hôn một cái, đưa tay đến gần đống lửa, dáng vẻ giống như một con cáo nhỏ ăn vụng.
Xà Khí sờ môi, yết hầu lên xuống: "Từ Ca."
"Hửm?" Cô đỏ mặt nhìn đông nhìn tây chính là không dám quay đầu lại.
"Sinh con cho ta có được không?"
Từ Ca trợn to mắt, há miệng, nửa ngày không nói nên lời, qua một lúc lâu mới quay đầu lại. Chỉ thấy lông mi dài của Xà Khí khẽ rung động, vệt đỏ ửng từ tai lan đến cổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!