Chương 18: PHÁT HIỆN BÍ MẬT

Hổ Ký dẫn cô đến hang động chứa hàng hóa của mình. Tuy không lớn, nhưng những kỳ trân dị bảo bên trong khiến Từ Ca thán phục không thôi.

Vải của nhện thú nhân chỉ có mười tấm, Từ Ca sờ thử, cảm giác như lụa, khiến cô yêu thích không buông tay, nhìn kích thước này, cô muốn cùng Đại Xà mỗi người hai bộ để tiện thay giặt sau này.

Do dự một hồi rồi xoắn xuýt nói: "Tôi muốn bốn tấm có được không?"

Một lần lấy đi gần một nửa, khiến mặt Từ Ca hơi nóng lên.

"Được." Hổ Ký gật đầu.

"Một tấm vải lụa một con hươu sừng đỏ, cô mang về trước đi, hươu sừng đỏ đưa sau cũng không sao."

"Được!" Từ Ca ôm vải lụa, trong lòng vui mừng khôn xiết.

Hổ Ký nhàn nhạt dựa vào vách đá, khóe miệng khẽ cong lên.

Trước khi rời đi, cô không nhịn được hỏi ra nghi hoặc trong lòng: "Thủ lĩnh, quần áo này của anh là ai làm vậy?"

"Bạn đời của tôi làm."

Hổ Ký nói những lời này rất dịu dàng, ngón tay đặt lên tay áo, rũ mi che đi nỗi nhớ nhung sâu thẳm trong mắt.

"Cái gì? Thủ lĩnh có bạn đời!?"

Một tiếng thét kinh ngạc, chim thú trong rừng tản ra bốn phía.

Từ Ca bịt tai, không hiểu hai người trước mặt tại sao lại kinh ngạc như vậy.

Thu Nghiệp không quên đưa cho Từ Ca một bát cháo ngô, giải thích rằng cô ấy đến đây ba năm chưa từng thấy bên cạnh thủ lĩnh xuất hiện cô gái nào.

Ngay cả Thụy Cách cũng cảm thấy khó tin: "Tôi được thủ lĩnh cứu, mười năm trước đã chứng kiến thủ lĩnh từng bước xây dựng bộ lạc, quả thực chưa từng thấy anh ấy có bạn đời."

Nghe hai người họ nói như vậy, Từ Ca trong lòng thấp thỏm, đột nhiên có một suy đoán táo bạo.

Trường bào, trung y theo phong cách nhà Minh hoàn toàn không phù hợp với thế giới thú nhân. Giờ phút này cô rất chắc chắn, vị bạn đời của thủ lĩnh kia giống như cô, cũng là một người xuyên không.

Chưa từng có ai nhìn thấy, vậy thì liệu có khi nào... có khi nào cô đã trở về thế giới ban đầu rồi không!?

Nói như vậy, cô có cơ hội để về nhà!

Tim Từ Ca đập nhanh, trong mắt lóe lên tia hy vọng, nhưng hưng phấn chưa được bao lâu, cô lại nghĩ đến Đại Xà, trong lòng dâng lên một nỗi chua xót. Nếu cô về rồi thì Đại Xà phải làm sao...

"Từ Ca? Từ Ca?"

Thu Nghiệp nói nãy giờ mà không thấy Từ Ca có phản ứng gì, liền đưa tay quơ quơ trước mắt Từ Ca, khó hiểu hỏi:

"Em đang nghĩ gì vậy?"

"Không có gì..."

Từ Ca xua tay, bỏ qua cảm giác khó chịu trong lòng, khuấy khuấy thức ăn trong bát, ngượng ngùng dùng mũi chân chấm đất: "Em có chuyện muốn nhờ hai người."

"Chuyện gì?" Hai người họ nhìn nhau, đồng thanh hỏi.

"Đại Xà không tiện vào bộ lạc, e, muốn nhờ hai người thường xuyên đến chỗ em ngồi chơi."

Xà thú đều là thú nhân lang thang, khi cô không có ở đó, không biết Đại Xà ở một mình có cô đơn hay không...

Mấy ngày trước ở buổi lửa trại, cô đã nghĩ lúc này Đại Xà đang làm gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!