Chương 17: TRAO ĐỔI VỚI THỦ LĨNH ĐẠI NHÂN

Vì có lúa nên Từ Ca dậy rất sớm, lại thấy Đại Xà đang chuẩn bị ra ngoài săn thú.

"Dậy sớm vậy?"

Đại Xà nghe thấy tiếng thì hơi bất ngờ, cũng không vội ra ngoài nữa, quay lại bên cạnh Từ Ca: "Sao không ngủ thêm chút nữa?"

"Ngủ không được~" Từ Ca làm nũng với Đại Xà:"Sao anh ra ngoài sớm vậy?"

"Săn thú sớm, đợi em tỉnh dậy anh có thể ở bên em nhiều hơn."

Từ Ca véo má Đại Xà: "Lần sau đi cùng nhau được không? Cùng đi săn thú, vậy anh cũng có thể ở bên em nhiều hơn rồi."

Đại Xà cau mày: "Không được, nguy hiểm lắm…"

"Có anh ở bên không nguy hiểm, em muốn ở cùng anh mà~"

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

Đại Xà không có cách nào với Từ Ca, không chống cự nổi hai câu liền đầu hàng.

Từ Ca tâm trạng rất tốt, vội vàng ra sông rửa mặt, ngồi lên đầu rắn.

"Oa oa oa, nhanh hơn nữa! Ha ha ha ha…"

Sau khi biến thành rắn, cho dù là tốc độ hay sức mạnh đều vượt xa hình dạng thú nhân. Cô phấn khích reo hò, chơi vui như ngồi tàu lượn siêu tốc.

Cách đó không xa, trong bụi cây có một con lợn rừng đang kiếm ăn, cô được Đại Xà đưa lên cây, yên lặng quan sát dưới gốc cây.

Đại Xà từ từ đến gần con lợn rừng, con lợn rừng tội nghiệp còn không biết mình đã bị nhắm tới, đắm chìm trong thế giới của riêng mình.

Lưỡi rắn thỉnh thoảng thè ra thụt vào, cảnh giác dừng lại sau lưng con lợn rừng, cuộn tròn thân mình. Giây tiếp theo Đại Xà đột nhiên lao tới, lúc này con lợn rừng mới phản ứng lại đã bị quấn chặt, chưa đầy một phút đã ngừng giãy giụa.

Đại Xà thả con lợn rừng ra, biến thành thú nhân, đưa Từ Ca trên cây xuống, một tay xách đuôi lợn rừng trở về.

Về đến sơn động, Từ Ca lấy tất cả lúa ra, trải trên mặt đất, lấy một đoạn cọc gỗ đặt bên cạnh, dùng d.a. o đá đục đẽo.

Đại Xà xử lý con lợn rừng bên bờ sông.

Từ Ca làm rất lâu mới đào được một nửa, lắc lắc bàn tay đau nhức, chuẩn bị gọi Đại Xà giúp đỡ. Nhưng chưa kịp mở miệng đã nhìn thấy lưng Đại Xà, cô liền nảy ra ý đồ xấu.

Học theo dáng vẻ của Đại Xà lúc trước, nín thở, lén lút đến gần.

Phát hiện Từ Ca đến gần, nhưng cũng không hề đề phòng, Đại Xà tiếp tục nướng thịt.

Từ Ca nheo mắt, tạo tư thế, lao về phía Đại Xà, ôm chặt lấy eo hắn quấn lên.

"Tê tê tê!"

Đại Xà bật cười, nhẹ nhàng nằm xuống đất, giãy giụa bò về phía trước một cách yếu ớt: "Tha cho anh đi, anh còn chưa muốn chết."

"Hừ hừ, bị em quấn lấy rồi thì đừng hòng giãy giụa vô ích! Muốn sống thì phải làm thịt nướng thơm ngon cho em ăn!"

Trong lúc Từ Ca ăn sườn heo nướng, Đại Xà đã làm xong cối giã gạo theo yêu cầu của cô.

"A~"

Thịt nướng đưa đến miệng Đại Xà, Từ Ca cười híp mắt ra hiệu cho Đại Xà há miệng.

Đại Xà cắn một miếng, sắc mặt không đổi, tiếp tục xử lý gậy gỗ, lại không biết cái đuôi đang vẫy phía sau đã bán đứng hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!