Chương 33: Vị Châu có Vĩnh An vương

Diệp Vân Đình nhìn Lý Phượng Kỳ, trong mắt tâm tình cuồn cuộn. Có chua xót bất bình. Có tiếc nuối bất đắc dĩ. Mà càng nhiều, lại là... Đau lòng.

Vĩnh An vương trấn thủ biên cương, Chiến thần Bắc Chiêu  bảo vệ quốc gia an bình, lại bị những kẻ kia bức bách đến hoàn cảnh như vậy. Thời điểm cuối cùng hắn chọn liên thủ với Hàn Thiền, trong lòng hắn có phải cũng đầy xem thường chính bản thân mình hay không?

Diệp Vân Đình không rõ.

Nhưng y không quên, trong nháy mắt nhận lấy thuốc giải đó, trong mắt Lý Phượng Kỳ toàn là không cam lòng cùng khuất nhục.

Hắn vốn không nên như vậy.

Hình ảnh trong mông khiến tâm tình Diệp Vân Đình nặng nề, y kinh ngạc nhìn Lý Phượng Kỳ, trong mắt tựa như ẩn chứa thiên ngôn vạn ngữ lại không nói ra........ Không phải y không muốn nói, mà là không thể nói được.

Lý Phượng Kỳ bị y nhìn như vậy, ánh mắt liền lóe lóe. Từ sau khi tỉnh lại, ánh mắt Diệp Vân Đình nhìn hắn liền có gì đó không đúng. Tuy rằng không biết nguyên do, nhưng hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Người làm tướng, phải giỏi nắm bắt thời thế.

Hắn nhướn đuôi mày, ngữ khí mập mờ nói: "Đại công tử nhìn ta như vậy, nếu không phải ta hiểu lầm, có phải đại công tử trong mộng mơ thấy ta không?"

Mi mắt Diệp Vân Đình run rẩy, lại không nói dối, khẽ gật đầu "Ừ" một tiếng.

"?"

Lý Phượng Kỳ vốn là thuận miệng trêu đùa, đương nhiên sẽ không nghĩ Diệp Vân Đình mơ thấy hắn thật.

Cái gật đầu này của Diệp Vân Đình lại khiến hắn sửng sốt nháy mắt, lúc phục hồi tinh thần lại liền mừng tít mắt, đến giọng nói cũng cao hơn, mang theo sung sướng: "Mơ thấy ta thế nào?" Làm sao còn khóc cơ chứ?

Lý Phượng Kỳ nghĩ thầm, ta còn không nỡ làm y khóc.

Nhưng lại nghĩ tới dáng vẻ lúc y vừa tỉnh, trên hàng mi còn vương nước mắt, lại cảm thấy lúc thích hợp để khóc thì khóc một chút cũng được.

Diệp Vân Đình không biết suy nghĩ trong lòng hắn, hàm hồ a một tiếng, nói không nhớ rõ.

Kì thực trong đầu còn tính toán việc nhìn thấy trong mộng.

Có hai điểm nhìn thấy trong mộng khiến y thập phần lưu ý.

Một là Chu Liệt từng nói, Dương Bất Vi lâm trận phản chiến và Triệu Viêm vây giết Huyền Giáp quân. Cái tên Dương Bất Vi này y chưa từng nghe nói, nhưng Triệu Viêm thì y có biết, chính là Giám quan Lý Tung phái đến phủ đô đốc Bắc Cương, giả truyền tin tức gây mâu thuẫn dụ Chu Văn khởi binh. Đời này mật thư của Lý Phượng Kỳ truyền tới tay Chu Văn đúng lúc, Giám quân Triệu Viêm đã bị chém đầu, đưa đến trước mặt Lý Tung.

Vậy liền chỉ còn lại Dương Bất Vi. Nghe ngữ khí của Chu Liệt, Dương Bất Vi phải là một trong những tâm phúc của Lý Phượng Kỳ, hắn lâm trận phản chiến, Chu Liệt mới không ứng phó kịp như vậy.

Thứ hai là Thẩm gia. Rất nhiều thị tộc họ Thẩm, nhưng Thẩm gia có thể điều động binh mã Gia Lê Châu, lại có liên quan đến lão Vương phi, thì chỉ có một........ là nhà mẹ của lão Vương phi Thẩm Vãn Ngọc.

Gia chủ Thẩm gia Thẩm Trọng Dư, là đại đô đốc của phủ đô đốc Niết Dương. Niết Dương cai quản Quý Châu và Gia Lê Châu. Nhưng những năm gần đây, Thẩm gia vì không có người nối nghiệp liền bỏ bê nuôi quân luyện binh, quân lực Niết Dương đã không còn lớn như trước. Lại thêm Niết Dương cũng không gần kinh đô và vùng lân cận, cũng không có biên quan, địa vị hết sức khó xử. Những năm này Thẩm gia đang dần xuống dốc.

Gia chủ thế hệ này là hàng con cháu của lão Vương phi, bán lão Vương phi để có được tín nhiệm của Lý Tung cũng chẳng có gì lạ.

Cũng may đời này Lý Phượng Kỳ đã sớm phái người đón lão Vương phi về kinh, lão Vương phi chưa hướng Thẩm gia cầu viện, mới tránh được tai nạn này.

Nghĩ đến thi thể nát vụn của lão Vương phi trong quan tài, Diệp Vân Đình chỉ cảm thấy một trận sợ hãi, y lại liếc mắt nhìn Lý Phượng Kỳ, mím mím môi, nghĩ nên tìm thời cơ thích hợp nhắc nhở Lý Phượng Kỳ.

Lý Phượng Kỳ bị y nhìn đến tâm thần lay động, hắn luôn cảm thấy trong ánh mắt Diệp Vân Đình nhìn hắn ngầm có ý đưa tình.

Hắn thầm suy nghĩ rõ ràng, lẽ nào Diệp Vân Đình rốt cục mở khiếu rồi, cũng coi trọng hắn nhưng lại không dám nói?

Nhớ đến đây, lại nghĩ tới chuyện hôm nay muốn đi làm, nụ cười trên miệng hắn càng rạng rỡ, nhận lấy quần áo Quý Liêm chuẩn bị đưa cho y: "Hôm nay còn có chuyện phải làm, đại công tử thay y phục trước đi."

Diệp Vân Đình đành phải thu hồi tâm tư, đứng dậy rửa mặt thay y phục.

Đợi thu thập thỏa đáng, hai người dùng qua đồ ăn sáng, Lý Phượng Kỳ liền gọi người sắp xếp xe ngựa chuẩn bị ra ngoài phủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!