Chương 3: Chu Phi Trì

Người đàn anh trầm lặng và thật thà, hơn cô hai tuổi, như hạt bụi không hề hiện diện trong thời niên thiếu rực rỡ của cô.

Tô Dư lập tức tìm được một chuyện còn khiến cô thấy háo hức hơn cả trai đẹp.

"Anh học lớp mấy?"

"Lớp hai."

"Lớn hơn tôi hai tuổi nhỉ."

"Ừ."

"Anh phải lòng tôi hả?"

"Ừ."

"Kể rõ chi tiết đi."

Tô Dư khoanh tay trước ngực, như bao quanh lấy hai cây kẹo bông trắng, ngăn trở chỉ cho nhìn chứ không cho nếm.

Chu Phi Trì nhìn thấu sự tinh nghịch cô.

"Kể chi tiết chuyện gì?" Anh khẽ nheo mắt, không phục tùng và nghe lời như mọi khi, mà tìm cơ hội tận dụng chiếm đầy bồn đầy bát, nhấp nhô tạo ra tiếng suối róc rách.

Cổ Tô Dư rất đẹp, mịn màng trắng trẻo không một nếp nhăn, bên trái cổ có một vết nâu, không phải nốt ruồi mà giống như dấu chu sa được điểm xuyết. Đặc biệt là khi ngửa ra sau, ví như lúc này.

Khóe mắt Chu Phi Trì đỏ hoe, anh lại ngồi dậy m út hôn cổ họng cô.

Tô Dư nhảy dựng lên, bầu không khí thoải mái và thân mật tan biết, cô đẩy mặt Chu Phi Trì ra: "Anh rất không có đạo đức nghề nghiệp đấy."

Chưa cho phép mà dám để lại dấu vết trên người "Bà chủ".

Chu Phi Trì quay mặt lại: "Đó là cách tôi phải lòng em."

Tô Dư sững sờ.

"Dồi dào tinh lực, ở trong mơ, vào ban đêm, cùng với em." Chu Phi Trì ghìm giọng nói một cách nghiêm túc: "Không một hành động nào có đạo đức cả."

Mặt Tô Dư không ửng hồng, mà tai đỏ lên.

Sợ anh phát hiện, cô giơ bàn tay che kín mắt anh: "Đói rồi, nhà anh có gì ăn không?"

Chu Phi Trì hỏi: "Em muốn ăn gì?"

"Ăn gì đơn giản thôi." Tô Dư đáp: "Mì udon với cải chua bò ba chỉ, phải cho thêm tôm, rau và nấm hương nữa."

Ừm, cái này được gọi là vấn đề nan giải đơn giản.

Chu Phi Trì vẫn mặc quần áo rồi ra ngoài.

Tô Dư không dám nằm thêm, tiếp đó dọn dẹp thật tinh tươm.

Thu dọn xong xuôi, cô lại tới xem tấm ảnh tập thể lớp bị đè dưới mặt bàn kia.

Chuyển mấy thứ đồ linh tinh đi, bức ảnh lộ ra toàn bộ.

Hơn bốn mươi người, ngón tay lướt từ trái qua phải và cô nhanh chóng tìm được Chu Phi Trì. Khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo trông tràn đầy năng lượng, rất giống với hiện tại. Ngoại trừ phần tóc mái, có vẻ hơi "trẻ trâu".

Tô Dư ngẫm nghĩ hồi lâu, thực sự không có chút ấn tượng nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!