Chương 36: Năm mới vui vẻ!

"Chờ một chút…"

Tiểu Thảo yếu ớt mở miệng, thật cẩn thận nhìn Phong Uyển Nhu, nàng không biết tại sao, vừa nhìn biểu cảm vừa rồi của Phong tổng nàng liền có chút hoảng hốt.

Phong Uyển Nhu nhí nhíu mày, nhìn Tiểu Thảo.

Như thế nào, còn có vấn đề?

Tiểu Thảo nhìn ánh mắt nàng, nuốt khẩu nước miếng.

"Chỉ có thể đòi hỏi những chuyện có khả năng, không được đòi hỏi.."

"Như thế nào?"

Phong Uyển Nhu lạnh lùng nhìn Tiểu Thảo, không lẽ đọc quá nhiều tiểu thuyết võ thuật, cũng muốn học giống Trương Vô Kỵ còn muốn nói ra yêu cầu nào không làm trái với đạo nghĩa giang hồ.

"Cô yên tâm, tôi không yêu cầu quá cao, còn nữa, cô không phải muốn làm một thư ký tốt sao?"

Phong Uyển Nhu chịu hạ tính khí, từng lời từng lời khuyên bảo, đôi co với Tiểu Thảo lâu như vậy, nàng chủ yếu đã muốn chế ngự được tình hình trước mắt, dù sao đối đãi với người bướng bỉnh mà ngốc nghếch như Tiểu Thảo thì tổn thất không ít tâm tư tình cảm cũng là chuyện hiển nhiên.

"Rất muốn!"

Tiểu Thảo nhìn Phong Uyển Nhu rất là chân thật gật gật đầu, nàng thật sự rất muốn làm một người thư ký tốt, có thể chia sẽ bớt gánh nặng cho Phong tổng, không muốn để nàng mệt mõi như vậy.

Phong Uyển Nhu nhìn nàng hừ một tiếng "Tôi sẽ dựa vào các quy tắc của một thư ký nên làm mà yêu cầu cô"

"Nha"

Tiểu Thảo lên tiếng, trong lòng có chút mất mát.

"Điều thứ nhất, không cần biết có phát sinh chuyện gì, đều không được lừa gạt tôi!"

"Tôi sẽ không bao giờ lừa gạt chị a…"

Tiểu Thảo vặn tay, chỗ nào dám lừa gạt Phong tổng a, chỉ cần một chút mờ ám thôi Phong tổng đều có thể quan sát được rồi, cho nàng tám cái gan cũng không dám lừa a.

Phong Uyển Nhu ôm hai cánh tay nhìn Tiểu Thảo "Không lừa gạt tôi? Không lừa tôi sao lại không dám hứa?"

Tiểu Thảo bị nàng móc một câu liền cúi dầu, dù sao thư ký dù như thế nào cũng không thể lừa lão bản, nàng mấp máy môi, âm thanh ủ rủ "Hảo" một tiếng, chỉ là trong lòng lại có chút hoang mang rối loạn, ngày hôm nay Phong tổng thực sự rất là mạnh mẽ a..

"Đáp ứng rồi?"

"Ân…"

Tiểu Thảo ngẩng đầu nhìn Phong Uyển Nhu, Phong Uyển Nhu gật gật đầu nhìn ánh mắt của nàng tiếp tục nói:

"Tốt, điều thứ hai, tôi mỗi ngày ở bên ngoài phải đi giao tiếp, uống rượu, đã muốn mệt chết đi, cô…..ô…ô"

Phong Uyển Nhu kéo dài thanh âm, Tiểu Thảo ngơ ngác nhìn lên nàng lắng nghe thật cẩn thận.

"… không được tiếp tục đi theo để đùa giỡn tâm tư tôi!"

"Đùa giỡn tâm tư?"

Tiểu Thảo kinh ngạc hỏi lại, Phong Uyển Nhu gật gật đầu, giải thích "Đại loại như trong lòng cô nghĩ cái gì liền nói ra!" . Đây chính là điều cô luôn luôn hiểu rõ.

"Cái này…"

Tiểu Thảo bất giác lại đỏ mặt, đây chẳng phải là nói cái gì cần nói sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!