Chương 37: (Vô Đề)

Kiệm Kiệm đau lòng rời khỏi kinh thành, cũng là vì trong lòng có hắn mà thôi.

Mang theo tâm trạng phức tạp, hắn đến Tiền Đường, hỏi thăm một chút, liền hồn vía lên mây, mặt mày u ám.

Chỉ vỏn vẹn nửa năm, Tần Kiệm đã có nam nhân khác, không cần hắn nữa.

Chu Ngạn không tin, làm sao có thể?

Tâm ý của Kiệm Kiệm dành cho hắn, làm sao có thể thay đổi nhanh như vậy.

Nàng lao ra chặn kiếm cho nam nhân kia, vẻ mặt kiên quyết ấy, khiến hắn đau lòng muốn c h ế t.

Thì ra là thật.

Đêm xuân ấm áp, gió xuân thổi nhẹ…

Chu Ngạn cảm giác như mình sắp c h ế t rồi.

Không sống nổi nữa, những từ ngữ ấy, từng chữ từng chữ một, đều như muốn g i ế t c h ế t hắn.

Từng chữ đ.â. m thẳng vào tim hắn.

Không biết hắn đã trở về kinh thành như thế nào.

Chỉ biết từ đó về sau, hắn trở nên tê liệt, như một cái xác không hồn.

Ngày ngày uống rượu giải sầu, sống một cuộc đời c h ế t chìm trong men rượu.

Trong mộng cũng không được yên ổn.

Hắn trở về khu vườn nhỏ đầy hoa, nhìn thấy bản thân lúc nhỏ đẩy cô bé kia ngã xuống đất.

Nhìn thấy cô bé vẻ mặt sợ hãi, lấy lòng gọi hắn là A Ngạn ca ca.

Là báo ứng, thì ra là báo ứng.

Hắn cười khẩy, cầm lấy một con d.a. o găm, đ.â. m thẳng vào n.g.ự. c mình.

Đau quá, trái tim đau đến mức không chịu nổi.

Khoét nó ra là được.

Không còn trái tim, liền không phải nghĩ đến chuyện Tần Kiệm và nam nhân khác ở bên nhau.

Nàng ấy sẽ trở thành thê tử của người khác, sinh con đẻ cái, làm mọi chuyện thân mật với nam nhân kia.

Những chuyện này, hắn đều không thể làm được.

Chu Ngạn, ngươi chính là một tên phế vật, không có gì lạ khi Tần Kiệm không còn yêu ngươi nữa.

Dao găm đ.â. m vào lồng ngực, m.á. u nhuộm đỏ y phục.

Kiệm Kiệm, Kiệm Kiệm…

A Ngạn ca ca không có muội, thật sự không sống nổi nữa.

Ta lăn lộn bao năm nay, trải qua bao sóng gió, chứng kiến bao điều xấu xa, có thể kiên cường đến bây giờ, đều là vì muội.

Muội không cần ta nữa sao, vậy thì ta cũng không cần nữa…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!