Đô đốc Lý Mục ngay trong đêm tự mình dẫn cảm tử doanh mạnh mẽ vượt qua bãi sông, phá hủy nỏ trận đạn hỏa thạch cung của Viên quân bờ phía tây Phù Thủy. Đồng thời phát động tấn công với trận địa quân địch. Đây là một cấp độ rất khó, liên quan đến kết quả của trận chiến, vì vậy, Đô đốc đã tự mình ra trận, lấy thân thử lửa.
Tin tức lan truyền ra, toàn doanh chấn động, tất cả tướng sĩ đều hưởng ứng nhiệt tình với uy danh trước trận chiến.
Lý Mục tự mình chọn ra một nghìn binh sĩ dám liều chết hy sinh, tất cả đều dũng mãnh thiện bắn, người nào cũng đeo mặt nạ, mặc hậu giáp, lưng đeo đại thuẫn, vác cường nỏ ngũ thạch, tay cầm mâu sóc hoặc quỷ đầu đại đao, chân đeo 50 mũi tên đầu sắt hình tam giác có sức sát thương cực lớn. Cả người từ trên xuống dưới như này trang thiết bị không dưới trăm cân, nếu là người bình thường chỉ sợ bị chèn ép không thể nào hành động nổi, những mỗi người họ đều ngẩng đầu ưỡn ngực, xếp hàng bên bãi sông, chờ mệnh lệnh phát ra của Lý Mục.
Các đội quân đã ở vị trí của mình, ẩn nấp ở trong bóng đêm, chỉ chờ họ công phá trận nỏ hỏa thạch bờ bên kia là lập tức phát động cuộc tấn công ngay.
Ánh lửa chiếu vào lá giáp, sáng quắc bắt mắt, hồng anh trên đỉnh mũ chiến ở trong bóng đêm tựa như những chùm lửa đỏ rực không thể dập tắt.
Lý Mục mặc quân phục giống như binh lính, uy nghiêm đứng ở trước hàng người, toàn thân nghiêm nghị, trên mặt đeo một chiếc mặt nạ đồng, mặt quỷ dày đặc, ở trong bóng đêm nhìn lại, khiến người ta run sợ.
Hai ánh mắt sắc bén của hắn nhìn thẳng vào dũng sĩ phía trước, lạnh lùng nói:
– Ta biết các vị đều là những người dũng mãnh, nếu không giờ phút này tuyệt đối sẽ không có khả năng đứng ở trước mặt ta! Nhưng ta nói cho các ngươi biết, ở trên chiến trường không có vũ dũng cá nhân, chỉ có duy trì đội hình, chỉ có nghe lệnh, chỉ có hợp tác tác chiến mới là đạo khắc địch, và cũng là con đường duy nhất giữ được tính mạng! Bây giờ, nhân danh Đô đốc, ta ra lệnh cho các ngươi nghe theo hiệu lệnh của ta, theo ta phá trận, nghe rõ không?
– Rõ!
Ngàn người cũng hô, ngay sau đó có người tiến lên nâng rượu mạnh lên.
Lý Mục rót đầy rượu vào chiến mũ, giơ cao với binh lính đối diện, cùng uống một hơi cạn sạch, kế đó lại đội mũ chiến đấu l3n đỉnh đầu, kéo mặt che xuống, hô to " đi theo ta", binh lính cảm tử phía sau đồng thời cất bước, dưới sự yểm hộ của bóng đêm bước nhanh về phía bờ sông.
Cách đó trăm trượng, bãi nước cạn đối diện vào ban ngày nhìn từ xa có thể thấy rõ, đó là nơi trận địa tiên phong của Viên Tiết. Vào lúc này, bờ bên kia như bị màn đêm nuốt chửng, cực kỳ yên lặng. Đang vào mùa đông nước cạn, nơi sâu nhất giữa con sông cũng chỉ cao tới đùi người.
Giáp sắt cắt qua mặt nước.
Một ngàn binh lính cảm tử ngâm mình trong dòng sông lạnh như băng tiến về phía đối diện, trên người mang lá giáp dày nặng, theo bước tiến mà va chạm vào nhau, theo tiếng bước chân chỉnh tề phá làn nước mà đi, phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm này.
…..
Trên bãi cạn bên bờ đối diện, trong bóng tối đã có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào những tướng sĩ Đại Ngu lội nước phía xa.
Cặp mắt kia giống như con mãnh thú rình mồi ở trong bóng đêm, ánh lên một tia hung ác lẫn hưng phấn không che giấu được. Gã chính là Tôn Lợi Can người Yết, kẻ đã huấn luyện ra trận hỏa thạch nỏ cho Viên Tiết khiến cho quân địch nghe tiếng đã sợ mất mật.
Sau vài trận chiến nhỏ, người Ngu quốc muốn tận dụng màn đêm để chiếm lấy bãi sông nhằm đoạt được tiên cơ. Đối phương phòng ngự cực kỳ nghiêm ngặt, gã không tìm được chút sơ hở nào, không thể biết được nhân số cụ thể của đội quân tiên phong này là bao nhiêu.
Nhưng điều này không quan trọng.
Dưới sự tấn công của hỏa lực dày đặc mà gã đã sắp đặt, bất kể đối phương có tới bao nhiêu người thì kết cục duy nhất đang chờ đợi họ chính là cái chết.
Trong lòng gã đang tính toán khoảng cách chính xác mà người Ngu Quốc ở đối diện không nhìn ra được.
Năm trăm bước, bốn trăm bước, ba trăm bước…
Trận địa bên gã đã chuẩn bị sẵn sàng với ba nghìn đầu thạch thủ và cung nỏ thủ, tất cả đều đang dần dần có chút mất kiên nhẫn. Gã vẫn bất động, vững vàng như bàn thạch, cho đến khi đoán được người của Ngu Quốc đã tiến vào khoảng cách tấn công tốt nhất của hỏa thạch và cung nỏ, lúc này mới ra lệnh một tiếng:
– Bắn!
Mệnh lệnh được truyền xuống dưới.
Một ngàn máy bắn đá gần như trong cùng một lúc b ắn ra cự thạch bọc lửa hừng hực đầy trời, giống như sao băng trên trời bắn về phía bãi sông đối diện.
Cung tiến thủ liên nỗ bắn tên. Vạn mũi tên dệt nên một tấm lưới dày đặc, nuốt chửng mọi kẻ thù dưới nó.
Trong nháy mắt, sự yên tĩnh của Phù Thủy dưới màn đêm đã bị phá vỡ.
Hỏa thạch mang theo lửa nóng gió nóng ầm ầm đập vào mặt nước, bọt nước trắng xóa bắn tung tóe, mũi tên màu đen sắc bén hàn quang giống như mưa to gió lớn lao xuống, rào rào tiến vào trong nước.
Người bị trúng ngã xuống tại chỗ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!