Chương 45: (Vô Đề)

"Công tử quả thật biết thương hoa tiếc ngọc." Lòng Dạ Ly Tước vui như mở hội, Tạ công tử dù cách mấy bước cũng có thể nhận ra sự vui vẻ trong giọng nói của nàng.

Vệ Tạ hiểu ý tứ xoay xe lăn, đẩy xe đến bên cửa khoang, quay lưng lại với hai người. Tạm thời hắn không thể rời khoang, làm đến mức này, người ngoài nhìn vào chỉ thấy Tạ công tử đã động chân tình, mới đối xử với Thẩm Y tôn trọng như thế. Cho dù thoa thuốc cũng chỉ định nữ nô ra tay, tự mình lựa chọn tránh dị nghị, kiên nhẫn đợi chờ.

Dù cách mặt nạ, Thẩm Y cũng cảm nhận được sự quan tâm nồng đậm mà Dạ Ly Tước dành cho nàng.

"Sao còn ngẩn ra đó!"

Dạ Ly Tước ngồi xuống trước, thúc giục Thẩm Y.

Thẩm Y cuối cùng cũng tỉnh lại, ngồi xuống bên cạnh Dạ Ly Tước.

Dạ Ly Tước cầm lấy thuốc trị thương, mở nắp thoáng nhìn chất thuốc bên trong, hài lòng nói: "Tiểu Tạ, thuốc này hôm khác ta trả ngươi một lọ!"

Tạ công tử không vui nói: "Không cần."

Dạ Ly Tước cười khẽ, dù sao nàng nói được làm được, hôm nay mắc nợ nhân tình cũng được, thuốc dưỡng thương thượng đẳng trong cung cũng được, nàng sẽ trả lại sạch sẽ từng món một.

Thẩm Y nhíu mày, "Ngày hôm đó......" Nàng vốn định hỏi nàng ấy, ngày hôm đó đi theo Doanh Quan, Doanh Quan có làm khó nàng ấy không?

Dạ Ly Tước lại không muốn nói mấy chuyện không thú vị đó với nàng ngay lúc này, "Trước tiên làm chính sự đã!" Nói xong nàng ấy dùng ngón út lấy một ít thuốc mỡ, dịu dàng nói, "Yên tâm, thuốc dưỡng này là bí dược trong cung, mỗi ngày thoa một lần, vết sẹo kiểu gì cũng sẽ không lưu lại." Đầu ngón tay mang theo thuốc mỡ chạm lên vết thương trên trán Thẩm Y, nhẹ nhàng xoa một chút, sợ Thẩm Y bị thuốc mỡ làm đau, liền bất chợt tiến lại gần, thổi thổi hai hơi.

Hơi thở ấm áp cùng mùi thơm nhẹ nhàng của thuốc mỡ hòa quyện, lướt qua trán nàng, Thẩm Y không nhịn được ngồi thẳng lưng, chỉ cảm thấy trong lòng chợt dâng lên một cảm giác ấm áp mãnh liệt.

"Xong...... xong chưa?" Thẩm Y vừa mở miệng đã có chút lắp bắp.

Dạ Ly Tước thuận thế nắm lấy cằm nàng, cách nàng rất gần, nghiêm túc nói: "Đừng nhúc nhích."

Trước đây nàng đã thấy giọng Dạ Ly Tước rất dễ nghe, đêm nay mỗi chữ Dạ Ly Tước nói ra, đều khiến cõi lòng Thẩm Y gợn sóng, từng vòng từng vòng nhộn nhạo lan ra, mãi không bình ổn.

Dạ Ly Tước cách nàng gần như vậy, chỉ cần ánh mắt khẽ chuyển, liền có thể chạm vào ánh mắt của nhau.

Sự bối rối và chột dạ của Thẩm Y, lọt vào mắt Dạ Ly Tước không sót một chút. Dạ Ly Tước không nhịn được cười khẽ, ánh mắt đã thoáng thấy tai Thẩm Y đỏ bừng. Nàng cũng không vạch trần nàng ấy, để mặc chính mình tận hưởng khoảnh khắc vui vẻ này.

Giữa giang hồ phong ba bão táp, có được khoảnh khắc tĩnh lặng yên bình này, Dạ Ly Tước vui lòng nhận lấy.

"Xong rồi." Dạ Ly Tước nói xong, thuận tay vén vài sợi tóc lòa xòa bên tai Thẩm Y ra sau, đầu ngón tay lướt qua vành tai nàng ấy, "Lần sau, chải tóc gọn gàng rồi hãy đến, ta đã dám đến, thì không sợ những người bên ngoài. Không gặp được ngươi, ta chắc chắn sẽ không đi."

Ngón tay Dạ Ly Tước từ trước đến nay luôn lạnh lẽo, Thẩm Y bị kích thích, không khỏi run rẩy một chút, lại nghe câu nói cuối cùng của nàng ấy, trong lòng nàng như có một chú nai con bướng bỉnh, va đập đến tim đập thình thịch.

"Có thể...... trả lời ta được không?" Thẩm Y vội vàng chuyển đề tài, dời ánh mắt đi, không dám đối diện với ánh mắt của Dạ Ly Tước.

Dạ Ly Tước mỉm cười, "Ngươi hỏi đi."

"Doanh Quan đối xử với ngươi vẫn ổn chứ?" Thẩm Y hỏi.

"Thế nào gọi là ổn?" Dạ Ly Tước hỏi lại Thẩm Y.

Thẩm Y nghiêm túc nói: "Hắn có đánh ngươi không?"

"Ta là thanh đao tốt nhất trong tay hắn, hắn nỡ đánh ta sao." Dạ Ly Tước biết nàng ấy lo lắng cho nàng, liền đáp thẳng, "Ngươi sống tốt, sao ta có thể chết?"

Đêm nay, Thẩm Y phải thừa nhận, nàng không cách nào chống cự được khả năng mê hoặc lòng người của yêu nữ này. Nàng luôn dễ dàng bị lời nói của Dạ Ly Tước chạm đến điểm mềm mại trong tim, âm thầm vui sướng.

Thậm chí, nàng còn có một loại xúc động muốn gỡ bỏ mặt nạ của nàng ấy, muốn nhìn thấy vẻ mặt và ánh mắt của người nọ khi nói những lời này một cách rõ ràng.

"Y Y?" Dạ Ly Tước nhận thấy ánh mắt Thẩm Y thay đổi.

"Gỡ xuống đi." Thẩm Y khẽ cắn môi dưới, "Chỉ nhìn một chút."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!