Chương 37: (Vô Đề)

"Y Y." Dạ Ly Tước tựa như đáp lời, lại tựa như chỉ gọi tên, giọng điệu bình thản.

Thẩm Y ngẩn ra, không biết nên tiếp tục truy vấn hay nên dừng lại tại đây.

Dạ Ly Tước lại nói tiếp: "Ngươi chính là Y Y." Nàng trả lời một cách thẳng thắn, cũng thật sự là những gì nàng nghĩ trong lòng.

Thẩm Y cúi đầu, lặng im thật lâu không nói gì.

Dạ Ly Tước khẽ cười, cầm bình rượu uống một ngụm, ôn tồn nói: "Ngươi đã xả giận, ta cũng nên đi rồi." Vừa xoay người, nàng đã nghe tiếng bước chân của Thẩm Y, cúi đầu nhìn xuống, đã thấy vạt áo bị nàng ấy gắt gao nắm chặt.

"Tiệc thọ......"

"Ta sẽ trộn lẫn 《Âm Thực Quyết》 giả vào quà mừng của một trong các nhà, rồi bày ra vào tiệc thọ." Dạ Ly Tước nhẹ nhàng đáp, cũng không quay đầu lại nhìn nàng, "Ai là trộm, ai chột dạ, rốt cuộc là nhà ai ra tay, cuối cùng sẽ rõ."

Thẩm Y vẫn chưa buông tay.

Dạ Ly Tước biết nàng còn muốn hỏi gì, chỉ khẽ nghiêng đầu, "Ta là người của Võng Lượng Thành, gần đây nhận một giao dịch cần phải thực hiện. Nếu ngươi muốn giúp ta, chỉ cần tìm cách bảo vệ tốt chính mình, chờ ta trở về."

"Cùng đi có được không?" Thẩm Y truy hỏi sát sao.

Khóe miệng Dạ Ly Tước cong lên, "Cùng đường với ta chỉ có thể đi đến Hoàng Tuyền."

Lời của Thẩm Y nghẹn lại trong cổ họng.

"Nếu ngươi không sợ, ta sẽ đưa ngươi dạo chơi giang hồ một phen." Ý cười của Dạ Ly Tước đậm hơn, "Sẽ dạy ngươi thêm vài điều, đặc biệt là câu này —— "Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu"." Nói rồi, nàng nhẹ nhàng chạm vào gương mặt hơi sưng của mình, "Nể mặt Liên tỷ tỷ, ta không so đo với ngươi, đi đây!" Nói xong, nàng mở cửa khoang thuyền, mũi chân lướt nhẹ nhàng như bóng ma trong đêm, nhanh chóng biến mất khỏi hành lang, phảng phất chưa từng xuất hiện.

Việc nhỏ không nhịn, việc lớn không xong.

Chiếc thuyền rồng này rất lớn, có nhiều chỗ ẩn náu. Đối với sát thủ của Võng Lượng Thành mà nói, chỉ cần có bóng tối là có thể ẩn mình đến vô thanh vô tức. Dạ Ly Tước ẩn mình nơi tối tăm, suy tính xem nên đặt 《Âm Thực Quyết》 giả vào món quà của nhà nào. Vốn dĩ đặt vào hộp minh châu Đông Hải của Lý Tuần là cách đơn giản nhất, nhưng một khi làm vậy, Thẩm Y sẽ trở thành kẻ bị nghi ngờ nhiều nhất.

Cứ chờ thêm một chút, đợi ngày mai khi thuyền rồng đến Linh Lung Đảo, nàng sẽ tùy cơ ứng biến.

Sau khi Dạ Ly Tước rời khỏi khoang thuyền, Thẩm Y đóng cửa lại. Quay lại giường, nàng vừa ngồi xuống, đã chạm phải một vật dưới tấm chăn.

Thẩm Y tò mò lấy ra, hóa ra là một lọ thuốc nhỏ. Nàng mở nắp bình, đưa lên mũi ngửi ngửi. Dù nàng chưa thể vào Tố Vấn Đường học y thuật hay bảy thức bắt mạch, nhưng nàng cũng biết chút ít về dược liệu. Mùi thuốc này mát mẻ thanh khiết, là loại thuốc thượng hạng giúp làm tan máu bầm và giảm sưng.

Nàng ấy mang thuốc đến cho nàng......

Nhưng mà, nàng lại tức giận đánh nàng ấy, còn hỏi những lời như vậy.

Thẩm Y hối hận, Dạ Ly Tước không phải người vô tâm, chỉ là nàng ấy không quen nói ra những việc mình làm mà thôi. Sau khi ngẫm lại những lời Dạ Ly Tước đã nói, nàng hiểu rằng để nàng ở bên cạnh Lý Tuần là vì tìm một nơi an toàn che chở cho nàng. Dạ Ly Tước nói phải thực hiện một giao dịch giết người, nhưng những người đến Linh Lung Đảo dự thọ yến đều là cao thủ, nàng ấy quả thật không thể phân tâm lo cho nàng được.

"Dạ Ly Tước......"

Thẩm Y vô thức siết chặt lọ thuốc nhỏ, âm thầm hạ quyết tâm, lần sau gặp lại, nàng nhất định phải xin lỗi nàng ấy. Vì nàng không biết tốt xấu, vì nàng nói không lựa lời.

Dù đó là những lời trong lòng nàng thật sự muốn nói ra.

Đêm nay trời quang mây tạnh, bên trên Đông Hải, ngân hà rực rỡ, ánh sao cùng ánh trăng rải khắp mặt biển, sóng nước lấp lánh, cực kỳ tráng lệ.

Thẩm Y một đêm trằn trọc khó ngủ, nhắm mắt lại nhớ đến Dạ Ly Tước, mở mắt cũng vì lo lắng cho nàng ấy. Khi lòng có nhớ thương, dễ dàng bị vướng bận, đối với Thẩm Y mà nói, Dạ Ly Tước đã trở thành chướng ngại trong lòng nàng.

Làm sao để phá vỡ?

Đến trưa, Lý Tuần mời Thẩm Y cùng dùng bữa.

Sau đó thuyền rồng tiếp tục tiến về phía Đông thêm hai canh giờ, cuối cùng cũng có thể mơ hồ thấy được hình dáng của Linh Lung Đảo.

Thẩm Y gia nhập Thiên Phật Môn ba năm, số lần ra ngoài đếm trên đầu ngón tay. Đây là lần đầu tiên nàng đến Linh Lung Đảo, nàng đứng trên khoang thượng, nhìn về hướng Linh Lung Đảo xa xa, như đang suy ngẫm điều gì đó.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!