Chương 33: (Vô Đề)

Sáng sớm ngày hôm sau, Ách Nương đã dậy sớm đun nước nóng, yên lặng đứng bên ngoài phòng chờ Thẩm Y thức dậy.

Thẩm Y vốn không phải người ngủ sâu, nghe thấy bên ngoài có động tĩnh liền ngồi dậy cảnh giác: "Ai?"

Ách Nương không thể nói chuyện, chỉ phát ra vài âm thanh "A" từ cổ họng.

Thẩm Y thở phào nhẹ nhõm, khoác lên người bộ y phục đã hỏng từ đêm qua, đi ra mở cửa cho Ách Nương vào.

Ách Nương đặt chậu nước xuống, chỉ chỉ tay ra ngoài.

Thẩm Y không biết nàng ấy muốn làm gì, cho nên ngầm đồng ý cho phép nàng ấy ra ngoài. Không lâu sau, Ách Nương ôm ba bộ y phục được gấp gọn gàng đi vào, nhẹ nhàng đặt lên bàn.

"Cảm ơn Ách Nương, chỉ là y phục ở đây có vẻ hơi nhỏ." Thẩm Y ôn hòa nói.

Ách Nương xua tay, chỉ vào y phục, làm động tác ra hiệu cho nàng mặc thử.

Thẩm Y ngại ngùng cảm ơn lòng tốt của Ách Nương, vội vàng rửa mặt, nàng tiến lại gần Ách Nương, lấy bộ y phục màu vàng nhạt ở trên cùng, cởi bộ đồ trên người ra rồi mặc thử. Vừa luồn tay vào được một nửa, nàng phát hiện bộ y phục này một chút cũng không nhỏ.

Vậy mà thật vừa vặn.

Thẩm Y có chút ngạc nhiên, vội vàng cởi ra nhìn cẩn thận. Bộ y phục này có dấu vết đã được chỉnh sửa, đường kim mũi chỉ bình thường, không phải tay nghề thượng hạng của thợ thêu, nhưng vừa khéo lại rất vừa vặn, không khiến người mặc cảm thấy khó chịu.

"Là ngươi sửa sao?" Thẩm Y cảm kích hỏi.

Á Nương lại xua tay, chỉ ra bên ngoài.

Trong trang viên này chỉ có ba người, nếu không phải Ách Nương, thì chỉ có thể là yêu nữ Dạ Ly Tước.

Thẩm Y không ngờ yêu nữ Dạ Ly Tước giết người không chớp mắt lại biết cầm kim chỉ may vá, nghĩ đến cảnh tượng đó, nàng không nhịn được mà bật cười.

Nghĩ sâu thêm, yêu nữ kia tối hôm qua ôm eo nàng một cái, có lẽ không phải để trêu ghẹo, mà là để đo dáng người nàng, nhằm sửa lại y phục cho vừa vặn.

Ban đầu còn có chút giận nàng ấy, nhưng khi thông tỏ điều này, Thẩm Y làm sao còn giận được nữa? Nàng mất tự nhiên hắng hắng giọng, cúi đầu nhỏ giọng hỏi: "Nàng ấy...... ở đâu?"

Ách Nương lắc đầu, chỉ vào miệng mình.

Thẩm Y nhớ ra nàng ấy không thể nói, liền đổi cách hỏi: "Nếu ngươi biết nàng ấy ở đâu, ngươi có thể dẫn ta đi không?"

Ách Nương vẫn lắc đầu, nàng thực sự không biết Dạ Ly Tước đã đi đâu, khi trời còn chưa sáng, Dạ Ly Tước đã giao ba bộ y phục đã sửa xong cho Ách Nương, rồi rời khỏi trang viên.

Thẩm Y hiểu ra: "Nàng ấy không ở trong trang viên?"

Ách Nương gật đầu.

Thẩm Y thu lại ý cười, vào lúc này nàng ấy lại đi đâu?

Ách Nương thấy nàng có chút lo lắng, liền vỗ nhẹ vai Thẩm Y trấn an, ra hiệu không cần lo lắng.

Thẩm Y theo bản năng định giải thích gì đó, nhưng nghĩ lại Ách Nương không thể nói, giải thích cũng chỉ là thừa thãi.

Ách Nương thấy nàng giãn mày, yên tâm làm động tác ăn uống, rồi chỉ ra ngoài.

"Ừ, cảm ơn." Thẩm Y đáp.

Ách Nương vui vẻ cười, chẳng bao lâu sau đã mang bữa sáng vào.

Thẩm Y vừa ăn sáng, vừa suy nghĩ Dạ Ly Tước rốt cuộc đi đâu. Yêu nữ đó gây thù chuốc oán với nhiều người trong giang hồ, lỡ như gặp phải kẻ thù, nàng ấy có toàn thân trở về không?

Ngoài tỷ tỷ ra, nàng chưa từng lo lắng cho ai như vậy. Khi nhận ra điều này, Thẩm Y vội vàng thu tâm trí lại, sợ rằng nếu nghĩ tiếp sẽ nảy sinh thêm nhiều ý nghĩ không nên có.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!