Chương 12: (Vô Đề)

23.

Chiếc váy cưới thật đẹp,

đuôi váy trắng muốt thướt tha quét đất,

mỗi bước đi đều để lại một vệt cong mềm mại, tuyệt mỹ.

Ba chuyên viên trang điểm vây quanh tôi,

tỉ mỉ hóa trang từng chút một.

Vừa hóa trang xong,

một số điện thoại lạ gọi đến.

Tôi bắt máy—

giọng nói lạnh nhạt của Tạ Tùy vang lên:

"Đừng tưởng hôm nay cô sẽ được như ý nguyện."

"Lại phải khiến cô thất vọng rồi— bạn gái hắn đang trên đường đến phá hôn lễ đấy."

Anh còn ác ý ép tôi đoán:

Giang Yến sẽ chọn ai?

Tôi không trả lời.

Trong đầu lại nghĩ đến chuyện khác.

Do dự vài giây, cuối cùng không kiềm được, mở lời:

"Tạ Tùy… anh có thể đến ôm em một cái trước khi hôn lễ bắt đầu không?"

Cuối cùng rồi mà.

Muốn một cái ôm thôi, đâu có quá đáng?

Đầu dây bên kia bỗng ngưng thở trong thoáng chốc,

nhịp thở đứt đoạn, rối loạn.

Hồi lâu sau, Tạ Tùy phản ứng lại,

nói bằng giọng đầy giận dữ:

"Cô nghĩ tôi là gì? Thật tưởng tôi không nỡ ra tay với cô à?"

"Ngày cưới còn muốn ôm người cũ—cô chơi ác thật đấy!"

Anh tưởng tôi đang trêu đùa anh.

Chịu hết nổi, cúp máy thẳng tay.

Tôi khịt mũi, thấy hơi tủi thân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!