Chương 85: (Vô Đề)

Một đêm sấm chớp ầm ĩ, yêu dân trong vương thành không còn nhớ sấm chớp đã ngừng từ lúc nào, chỉ nhớ rằng tối qua lôi quang thật chấn động, là một cảnh tượng lộng lẫy mà họ chưa từng nhìn thấy.

Trong thành có Cửu Chuyển Kim Liên bảo vệ, yêu dân cũng tương đối yên tâm, nhưng Hình Thiên nhìn thiên lôi oanh tạc cả đêm lại bắt đầu đứng ngồi không yên. Hắn bấm tay tính toán lại, năm nay chính là năm Dương, có tổng cộng ba tháng Dương, tháng này là tháng Dương thứ hai. Để khởi động Thần Đỉnh triệu hồi linh hồn cần phải ở thời khắc chí Dương, mà ngày Dương gần nhất sẽ rơi vào buổi trưa ba ngày nữa. Hắn đoán chắc, hai vật tế kia chắc chắn sẽ hành động, nhằm làm hắn trở tay không kịp.

Vì vậy, Hình Thiên thúc giục ma khí, tăng cường phòng bị. Lần này ngay cả Cửu Chuyển Kim Liên của Bồ Tát cũng được mời ra, chắc chắn bên trong vương thành có cao thủ, nếu bọn họ cùng nhau giúp đỡ hai tiểu yêu, tình thế sẽ rất không khả quan.

Hình Thiên lo lắng sốt ruột, nhưng vương thành vẫn yên bình như cũ.

Tia nắng ban mai chiếu qua ô cửa sổ rọi lên màn giường, rơi trên mí mắt tiểu hồ ly, có chút chói mắt. Tiểu hồ ly khẽ động hàng mi, từ từ mở mắt, điều đầu tiên nàng thấy chính là gương mặt đang ngủ say của Trương Diệu Vi trong lòng ngực mình.

Tiểu hồ ly rõ ràng nhớ rằng, tối qua sau khi nguyên thần của Trương Diệu Vi trở về thân xác, nàng đã ôm thân rắn của nàng ấy đi ngủ. Chắc hẳn là thuốc tốt của Hạc Lão đã có tác dụng, cho nên sáng nay Trương Diệu Vi đã khôi phục hình người.

Kim Trản Nhi bỗng nhiên nổi hứng nghịch ngợm, nắm lấy đuôi tóc quệt nhẹ lên sống mũi của Trương Diệu Vi.

Chỉ thấy Trương Diệu Vi hơi nhăn mũi, tiểu hồ ly còn chưa kịp phản ứng, đã bị Trương Diệu Vi mạnh mẽ đè xuống, giữ chặt lấy nàng.

"Còn không yên phận?" Do vừa mới tỉnh dậy, giọng nói của Trương Diệu Vi còn hơi khàn, lại mang theo một sự quyến rũ khiến lòng người xao xuyến.

Hai má Kim Trản Nhi đỏ bừng, nào dám làm bừa: "Nàng còn bắt nạt ta, ta sẽ ghi thù đó!"

"Ghi thù thì sao?" Ngón tay Trương Diệu Vi lướt dọc theo sống mũi nàng, vừa là khiêu khích, vừa là trêu đùa.

Tim Kim Trản Nhi hỗn loạn, trong trí nhớ của nàng, Hoài Từ sao lại quyến rũ người khác như vậy? Nàng vô thức co người lại, nhỏ giọng: "Trời đã sáng rồi, mọi người đang chờ ta."

Trương Diệu Vi nhịn cười nói: "Cũng đúng, nếu nàng thật sự không tảo triều, thì ta chẳng phải trở thành yêu phi rồi sao?"

"Bây giờ cũng không khác mấy." Kim Trản Nhi nhỏ giọng lầm bầm, xấu hổ từ dưới thân Trương Diệu Vi chui ra, vốn định nhanh chóng mặc xiêm y, nhưng lại nhìn thấy dấu hôn trên người.

"Nàng rốt cuộc đã hôn bao nhiêu cái vậy?!" Tiểu hồ ly không nhịn được kháng nghị.

Trương Diệu Vi nghiêng người chống cằm, mỉm cười nhìn nàng: "Ban đầu chỉ định hôn một cái, nhưng mà…..."

"Nàng chờ đó!" Tiểu hồ ly nghiến răng, "Đêm nay ta chắc chắn sẽ trả thù!"

"Cũng được nha." Trương Diệu Vi mong chờ chớp chớp mắt với nàng.

Tiểu hồ ly thực sự cảm thấy Hoài Từ đã thay đổi, sao lại không biết xấu hổ như vậy?

"Vương đang chờ thiếp giúp người mặc y phục sao?" Trương Diệu Vi giả vờ muốn đứng dậy, tiểu hồ ly hoảng hốt quay người lại, nhanh chóng mặc nội thường.

"Ta tự làm được!"

"Không được, tay Vương đang bị thương mà."

"Ta có thể!"

"Vẫn là để thiếp làm cho."

Vậy là, Trương Diệu Vi bước xuống giường, không manh áo che thân, chậm rãi đi về phía nàng.

Yêu phi, đúng là yêu phi!

Kim Trản Nhi nhất thời không biết rốt cuộc ai mới là hồ ly. Khi nàng mặc xong vương phục, cuối cùng cũng bước ra khỏi tẩm điện, tiểu hồ ly chỉ cảm thấy hai má nóng bừng, hô hấp dồn dập, phải mất vài hơi mới kìm nén được trái tim đang đập loạn.

"Tham kiến Vương." Hồ tì chờ ở bên ngoài tẩm điện cung kính cúi đầu chào tiểu hồ ly.

Kim Trản Nhi lãnh đạm đáp: "Ừ."

"Vương muốn đi đâu vậy?" Các hồ tì thấy Kim Trản Nhi muốn đi, đồng loạt hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!