Chương 44: (Vô Đề)

Ngôn Minh liếc mắt nhìn qua Ngu Điềm một cái, lại bổ sung: "Vừa mới nhận được thông báo đuổi việc."

"…………"

Vẻ mặt Ngôn Minh không chút gợn sóng, chỉ như thuận miệng nói một câu "Còn chưa ăn cơm", nhưng Ngu Điềm đã xấu hổ đến mức muốn biến thành chuột chũi chui xuống đất, đào một cái hố trực tiếp nhảy xuống. Bởi vì cô cảm thấy nếu không chạy, Ngôn Minh chắc chắn sẽ vung búa lên đập chuột.

Vừa hay mấy bác sĩ bên cạnh không biết đang nói tới chuyện cười gì, không để ý tới chỗ Ngu Điềm đang đứng, cả bàn liền cười phá lên, gần như che lấp tiếng của Ngôn Minh. Vậy nên chỉ có Ngu Điềm đứng cạnh Ngôn Minh mới nghe được hai câu cuối cùng anh vừa nói, nhưng Đới Hâm lại hoàn toàn không nghe thấy.

Đới Hâm không biết được chuyện bên trong, anh ta hiển nhiên xem Ngôn Minh thành bạn thân của Ngu Điềm, tự động coi lời ban nãy của Ngôn Minh là nói đùa, chỉ mỉm cười vỗ vỗ vai Ngôn Minh, sau đó quay sang nói chuyện với các bác sĩ khác.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ngu Điềm giờ phút này không thể nào đứng thẳng được. Cô có chút mềm chân.

Giống như đang trốn tránh, lúc Đới Hâm chuẩn bị quay lại nói vài câu với Ngôn Minh, Ngu Điềm kịp thời kéo ống tay áo anh ta: "Anh Hâm, chúng ta, chúng ta mau quay trở về đi, đồ ăn sắp nguội rồi, bác sĩ bọn họ cũng bận…"

May là lúc này Đới Hâm vỗ trán, như bừng tỉnh mà xin lỗi: "Mọi người chắc còn vội về bệnh viện, vậy tôi không làm phiền nữa!"

Anh ta mỉm cười, giơ chén trà ra hiệu rồi đi theo Ngu Điềm trở về bàn mình.

Phần sau của bữa ăn với Đới Hâm, Ngu Điềm làm gì cũng không tập trung, Đới Hâm vẫn rất nhiệt tình nói về các streamer và một ít bí quyết livestream, nhưng Ngu Điềm đều nghe không vào, hồn cô đã xuyên qua rèm cửa đi tới gian bên cạnh.

Cô có thể nghe thấy được tiếng cười sang sảng của Tưởng Ngọc Minh, sau đó là giọng của Tề Tư Hạo đang vuốt mông ngựa, mấy y tá cũng bị chọc cười, nhưng đều không có tiếng của Ngôn Minh.

Ngôn Minh càng yên lặng, trong lòng Ngu Điềm càng hoảng loạn.

Cô còn nhớ ánh mắt lạnh lùng vừa rồi khi Ngôn Minh nhìn cô.

Đáy mắt của anh rất bình lặng, nhưng càng như vậy, Ngu Điềm càng cảm thấy rợn tóc gáy.

Bởi vì cô căn bản không đoán ra được tâm tư của Ngôn Minh, không biết rốt cuộc trong lòng anh đang ấp ủ bão táp gì.

Tuy nhiên, Ngu Điềm có một loại dự cảm, Ngôn Minh càng bình tĩnh thì có nghĩa anh càng tức giận…

Gần đây tốt nhất là không nên xuất hiện trước mặt Ngôn Minh khiến anh thêm khó chịu.

**

Tưởng Ngọc Minh mặc dù là người thần kinh thô, nhưng mấy ngày nay trên người Ngôn Minh liên tục xuất hiện áp suất thấp, ngay đến cả người ít nhạy bén như anh ta cũng cảm nhận được tâm trạng của Ngôn Minh không tốt.

Trên tinh thần quan tâm bạn bè, lúc hai người đang ăn trưa sau khi khám ngoại trú, anh ta bèn dò hỏi Ngôn Minh.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Gần đây trông cậu có vẻ không đúng lắm? Gặp phải chuyện gì phiền phức sao? Có cần tôi cho ý kiến không?"

Tiếc là Ngôn Minh một mực phủ nhận: "Không có. Tâm trạng của tôi rất tốt."

Anh vẫn trước sau như một, lời ít mà ý nhiều, nói xong, hơi ngừng một chút, ngẩng đầu lên nhìn Tưởng Ngọc Minh: "Cậu sao lại cảm thấy tâm trạng tôi không tốt?"

"Cậu không phát hiện ra à? Gần đây cậu nói chuyện gì với tôi cũng đều không có hứng, tôi nói cái gì cậu cũng chỉ đáp lại "à", "vậy sao", mấy từ đơn cho có lệ."

Tưởng Ngọc Minh càng nói, càng cảm thấy đúng là như vậy, anh ta nghi ngờ nhìn Ngôn Minh: "Lúc trước tôi xuất hiện triệu chứng này giống cậu, là khi tỏ tình bị người ta từ chối, nói đúng hơn là thất tình. Ngôn Minh, cậu sẽ không thất tình đấy chứ?"

Thái độ của Ngôn Minh vô cùng kích động, anh gần như không cho Tưởng Ngọc Minh cơ hội phân tích, quả quyết ngắt lời: "Tôi không yêu đương thì thất tình kiểu gì?"

"Vậy cậu…"

Ngôn Minh ho nhẹ một tiếng, mất tự nhiên nói: "Chỉ là gần đây có nhiều bệnh nhân cần phải làm phẫu thuật, đều là những cô gái trẻ, nhưng tình trạng mắt có vẻ khá nghiêm trong, có lẽ sẽ bị mù."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!