Chương 25: (Vô Đề)

Vui chơi thỏa thích xong, Ngu Điềm miệng ngâm nga câu hát đi theo Tề Tư Hạo về nhà.

Dọc đường Tề Tư Hạo cũng không nhàn rỗi, luôn miệng chỉ dạy cho Cao Mân cách theo đuổi Ngôn Minh, lại còn rất ra dáng bậc thầy.

Đáng tiếc tên này có động cơ không thuần khiết, đưa ra toàn chủ ý xấu------

"Theo quan sát của tôi, đàn anh Ngôn Minh không thích người quá tích cực chủ động, anh ấy thích kiểu yên lặng chờ đợi, cô biết anh ấy là bác sĩ, bình thường rất bận, yêu cầu đối với nửa kia chỉ có mong muốn đối phương là một người ôn nhu hiền huệ, có thể làm hậu phương vững chắc, để anh ấy có thể yên tâm công tác."

"Trước đó tôi nói chuyện với anh ấy, có thăm dò qua, anh ấy thể hiện rõ ràng không thích người khác theo đuổi một cách rầm rộ, bởi vì kiểu con gái như vậy quá biết làm việc, có lẽ sẽ hay đòi hỏi, không giống người có thể thầm lặng hy sinh. Nếu yêu đương với kiểu con gái này, tương lai sự nghiệp phát triển sẽ càng bận, đến lúc đó đối phương không thể thấu hiểu …"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Vậy nên tôi kiến nghị cô không nên theo đuổi anh ấy quá rõ ràng, cứ đi theo kịch bản lâu ngày sinh tình, ở bên cạnh dịu dàng làm bạn, cuối cùng nước ấm nấu ếch, một lần thu phục luôn anh ấy!"

Ở bên kia Wechat Cao Mân vẫn không hề hay biết về dụng tâm hiểm ác của Tề Tư Hạo, cực kỳ cảm kích gật đầu liên tục: "Tề Tư Hạo, anh thật tốt!"

"………."

So với Ngu Điềm ở bên cạnh cạn lời, Tề Tư Hạo mặt không đỏ tim không đập: "Bạn bè đều hay khen ngợi tôi sống giống Lôi Phong, nếu không sao Wechat của tôi lại để tên là "Tề Tư Hạo Đặc Biệt Tốt" chứ? Chính là bởi vì danh tiếng trong vòng bạn bè!"

Cậu ta hướng dẫn từng bước nói: "Cô nên tiếp cận đàn anh Ngôn Minh như thế nào, tôi đều đã nghĩ xong giúp cô rồi! Cô đấy, ngày thường tới bệnh viện cũng đừng có mà tìm anh ấy nữa, tìm nhiều anh ấy sẽ thấy phiền, mỗi lần cô cứ lấy tôi ra làm cái cớ đi, nói là bạn bè tới tìm tôi chơi, hiện tại tôi cũng đang công tác ở khoa mắt, cô tìm tôi không phải cũng có thể nhìn thấy anh ấy sao?"

"Chỉ cần gặp được thì còn khó tiếp xúc sao? Thường xuyên qua lại như thế, anh ấy sẽ hiểu biết hơn về cô, nhận ra điểm tốt của cô!"

…………..

Cao Mân ở đầu bên kia Wechat hoàn toàn bị thuyết phục, hơn nữa còn hẹn ngày mai tan làm tới bệnh viện trực thuộc tìm Tề Tư Hạo cùng nhau ăn tối, Tề Tư Hạo cũng gật đầu cái rụp, nhận lời chắc chắn sẽ kéo theo Ngôn Minh, tạo cơ hội tình cờ gặp gỡ cho Cao Mân.

Sau khi cúp điện thoại, người đặc biệt tốt là Tề Tư Hạo quay qua nhìn Ngu Điềm.

"Chuyện bà đổi đầu tôi, nếu đi theo trình tự pháp luật thì chính là xâm phạm quyền hình ảnh, theo lý thuyết tôi có thể kiện bà đó biết không?"

Tề Tư Hạo làm bộ làm tịch đại phát từ bi nói: " Nhưng nể mặt tình bạn của chúng ta, loại chuyện này thôi thì bỏ đi, nhưng là bạn bè, bà cũng nên báo đáp tôi."

Ngu Điềm lập tức biện giải: "Vừa rồi ăn nướng tôi là người trả tiền."

Tề Tư Hạo trừng mắt nhìn Ngu Điềm: "Chuyện này có thể dùng tiền bạc để giải quyết sao? Bà đem gương mặt anh tuấn mà tôi lấy làm tự hào đi đổi, đây là sỉ nhục nhân phẩm!"

"………." Ngu Điềm hết nói nổi: "Vậy ông muốn tôi bồi thường như thế nào?"

"Ngày mai bà giúp tôi giải quyết Ngôn Minh." Tề Tư Hạo vừa nói vừa làm động tác cắt cổ: "Dùng sinh lực của bà tiêu diệt Ngôn Minh, nhưng không được để anh ấy xuất hiện trước mặt Cao Mân."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Nhưng tôi không có lý do gì để đi mà." Ngu Điềm hơi giãy giụa: "Anh ấy có vẻ không hài lòng lắm với ảnh tôi PS, vẫn không nên nhảy ra chọc tức người ta thì hơn…"

Tề Tư Hạo tự tin nói: "Dự báo thời tiết nói ngày mai sẽ mưa to, bà tới đưa ô cho Ngôn Minh. Bà cũng biết chỗ anh ấy để xe khá xa, đi tới đó cũng phải mất một đoạn đường, trời mưa to rất khó bắt xe."

Vậy cũng đúng.

Ngu Điềm hỏi: "Nhưng biết đâu anh ấy mang ô thì sao?"

"Không đâu, anh ấy tuyệt đối sẽ không có ô."

"?"

Tề Tư Hạo hơi hơi mỉm cười: "Nếu anh ấy có mang, tôi sẽ lén trộm."

"……….."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!