Chương 40: (Vô Đề)

Từ Lâm nghe thấy đứa con gái vẫn luôn bốc đồng của mình nói xin lỗi, trong lòng lại không hề cảm thấy được an ủi chút nào.

Không biết bắt đầu từ khi nào, giữa hai mẹ con bọn họ thật sự có khoảng cách ngày càng xa nhau.

Lúc Thư Bác Dương còn sống, ông thường luôn thích trêu chọc nói hai mẹ con tính cách gần như giống nhau y đúc, chưa từng chịu thua, cũng không dễ dàng chịu cúi đầu.

Có lẽ thật sự bởi vì tính cách quá giống nhau, ngược lại không biết nên ở chung như thế nào.

Từ Lâm nhắm mắt, bỗng nhiên che ngực, bà cảm thấy tim đập nhanh hơn, sau khi bình tĩnh lại, mới nhẹ giọng hỏi cô: "Mặt còn đau không?"

"Không sao ạ," Thư Thanh Nhân hơi sờ vào má trái đang sưng lên, "Là tại con đáng đời."

Từ Lâm còn muốn nói thêm gì đó, lại không ngờ bị Thư Thanh Nhân nói trước, cô nhẹ giọng nói: "Bên bộ phận PR (Public Relation

- quan hệ công chúng) con đã liên hệ trước với bọn họ rồi, chuyện này con sẽ chịu trách nhiệm giải quyết.

Tết năm nay, bên nhà lớn của nhà họ Thư con không qua đâu, chờ mấy bác mấy chú bên đó hết giận rồi con sẽ đến cửa nói xin lỗi với bọn họ."

Cô nói xong những lời này rồi lại nói một tiếng xin lỗi, sau đó quay người mở cửa đi ra ngoài.

Từ Lâm để mặc cho cô đi, sắc mặt tái nhợt, trầm mặt miễn cưỡng vịn cái bàn ngồi xuống.

"Thanh Nhân."

Cô quay đầu lại, là Tấn Thiệu Ninh gọi cô.

"Chú Tấn, rõ ràng chú giúp cháu chia sẻ nhiều việc như vậy, cháu không những không cảm kích, ngược lại còn phá hư như thế này." Cô áy náy, cười nói với ông, "Chú giận cháu là được rồi, đừng nên trách mẹ cháu."

"Thanh Nhân, chú là người ngoài, không tiện đánh giá chuyện nhà của bọn cháu.

Nhưng chú muốn nói cho cháu, sau khi bố cháu qua đời, Từ Lâm có thể vẫn ngồi vào vị trí của mình ở trong hội đồng quản trị và tiếp tục ăn chia hoa hồng.

Công việc của mẹ cháu không tập trung ở Hằng Tuấn.

Không cần thiết phải ở lại Hằng Tuấn tranh giành quyền lực với mấy người bác kia của cháu.

"

Thư Thanh Nhân không nói gì.

Giọng điệu của Tấn Thiệu Ninh rất bình tĩnh, "Lúc Từ Lâm gửi email mời chú về nước hỗ trợ, chú cũng từng cho là bà ấy muốn tranh giành gì đó.

Mẹ cháu nói với chú, bà ấy không phải tranh dành cho bản thân mình, mà là vì cháu mới phải tranh giành, cháu có nhiều sự bảo vệ hơn, bà ấy mới có thể yên tâm."

Chỉ cần có thể giúp Thư Thanh Nhân tranh thủ được cái gì đó, Từ Lâm đều sẽ đi làm.

"Cháu giải quyết tốt chuyện này đi, đừng để mẹ cháu lo lắng," Tấn Thiệu Ninh nói, "Về những cái khác, cháu trưởng thành rồi, có thể tự mình quyết định."

Chú Tấn nói xong đi vào trong phòng làm việc, cửa phòng đóng lại, với tính cách của chú Tấn, chú ấy hẳn sẽ giải quyết ổn thỏa đôi bên.

Thư Thanh Nhân không muốn thừa nhận, cô thật sự rất hâm mộ Từ Lâm nữ sĩ.

Có những lúc khi ở một mình, thỉnh thoảng cô sẽ cảm thấy vừa văn vẻ lại giả tạo, trên thế giới này tất cả mọi người đều không liên quan đến cô, không có ai thật sự yêu cô.

***

Tin tức ly hôn phát tán ra bên ngoài, gây nên xôn xao không nhỏ.

Đám người buôn chuyện thích thêm mắm thêm muối sung sướng nhàn rỗi say sưa tám chuyện, trước khi qua năm mới cuối cùng cũng có một cơn chấn động, bọn họ đều lấy chuyện này ra bàn tán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!