Địa điểm tổ chức cuộc họp thường niên của tập đoàn Hằng Tuấn được đặt tại khách sạn Quân Lâm, hầu như mỗi khi Hằng Tuấn cần chỗ để tổ chức chương trình gì, đều sẽ chọn khách sạn này.
Là một tập đoàn kiến trúc hàng đầu của thánh phố, Hằng Tuấn dành khá nhiều thời gian để chuẩn bị cho buổi tiệc này.
Từ vài tháng trước Hằng Tuấn đã lên kế hoạch tổ chức sự kiện, cũng đã chọn công ty tổ chức sự kiện lên kế hoạch, sau đó lại đến hội trường tổ chức phân bố các vị trí.
Tất cả các chi nhánh của Hằng Tuấn đều cử đại diện đến trụ sở chính để tham gia, đến khi sau khi tất cả được quyết định xong, cũng đã sắp đến ngày diễn ra tiệc thường niên.
Ngoài các nhân viên trụ sở chính và đại diện nhân viên chi nhánh, các thành viên gia đình và đối tác của công ty cũng là một trong những khách mời đến buổi tiệc thường niên của Hằng Tuấn.
Khi Thư Thanh Nhân nhìn thấy trong danh sách khách mời có tên của Phúc Bái, sắc mặt cô bỗng trở nên phức tạp.
Lúc này cô đang ngồi trong phòng tổng giám đốc, chú Tấn đưa cô xem danh sách khách mời cuối cùng.
"Phúc Bái không chỉ là đối tác hợp tác lâu năm của chúng ta, mà còn là thông gia của Thư thị, vị trí chỗ ngồi của bọn họ chú đã cho người sắp xếp ở hàng đầu tiên, còn thiếu gia của Tống thị sẽ ngồi ngay bên cạnh cháu, cháu xem xem còn có cái gì muốn sửa đổi không?"
Thư Thanh Nhân suy nghĩ một lúc lâu, mới nhỏ giọng nói: "Vậy vị trí ngồi của con và Tống Tuấn Hành Điều chỉnh lại chút đi."
Tấn Thiệu Ninh nhíu mày, "Vì sao?"
"Không vì sao hết, chú nói xem có được hay không thôi."
"Không được," Tấn Thiệu Ninh thản nhiên nói, "Gần đây Hằng Tuấn và Phúc Bái bởi vì buổi đấu giá mảnh đất kia mà có chút bất đồng, có nhiều tin đồn hai bên bất hòa, nếu như bây giờ hai vợ chồng cháu biểu hiện ra chút vấn đề, người ngoài sẽ nghĩ thế nào, hậu quả thế nào cháu cũng biết đó."
Tất nhiên Thư Thanh Nhân biết, cho nên cô cũng không ôm hy vọng.
"Vậy là không có sửa đổi gì, chú Tấn gật đầu là được rồi," cô đứng dậy, chuẩn bị quay về phòng làm việc của mình, "Cháu xuống lầu trước đây."
Tấn Thiệu Ninh ở phía sau gọi cô lại, "Thanh Nhân."
"Chuyện gì ạ?"
"Bản thiết kế chú xem qua rồi, cháu làm rất tốt." Tấn Thiệu Ninh nở nụ cười ôn hòa, so với vừa rồi thì thân thiết hơn nhiều, "Cháu đã không khiến chú và mẹ cháu thất vọng."
Có lẽ là trước đó đã được Thẩm Tư Ngạn khen, nên giờ sau khi nghe chú Tấn khích lệ Thư Thanh Nhân cũng không quá bất ngờ, nhưng cô vẫn theo bản năng đứng thẳng lưng, giọng điệu ra vẻ khiêm tốn đáp lại, "Đâu có."
Chữ cuối phát ra không còn vẻ suy sụp như vừa rồi, giọng nói cũng cao hơn, vui vẻ đắc ý.
Tấn Thiệu Ninh mỉm cười, "Đặc sản đưa cho cháu đã ăn chưa?"
Thư Thanh Nhân ngẩn người, "Vẫn chưa ạ."
"Sao không ăn? Không thích à?"
"Cháu không biết làm," Lý do của Thư Thanh Nhân rất ngắn gọn, "Với lại gần đây bận việc dự án, vẫn để đó chưa đụng vào."
"Không phải trong nhà cháu có người giúp việc sao?"
Thư Thanh Nhân bĩu môi, "Nào có người giúp..." Cô nói đến giữa chừng thì dừng lại, cô phanh gấp ngẹo qua một hướng khác nói bổ sung, "Mấy ngày trước người giúp việc xin nghỉ, nên không có nhà ạ."
"Sao cháu không tìm người làm tạm thời?" Tấn Thiếu Ninh không hiểu, "Chẳng lẽ việc nhà hai vợ chồng cháu tự làm?"
Thư Thanh Nhân không biết trả lời thế nào, chỉ có thể tiếp tục kiên trì nói thuận theo ý của Tấn Thiệu Ninh, "À, vâng."
Tấn Thiệu Ninh hơi ngạc nhiên nhướng lông mày.
Thư Thanh Nhân sợ nói thêm mấy câu nữa sẽ bị lộ tẩy mất, cô nhanh chóng lên tiếng chuyển chủ đề, "Gần đây mẹ cháu bận rộn nhiều việc, một nửa chỗ đặc sản chú bảo cháu đưa cho mẹ cháu còn chưa kịp đưa đến tay mẹ, đợi khi nào mẹ cháu rảnh rồi cháu cùng ăn với mẹ."
Tấn Thiệu Ninh gật đầu, "Được rồi, cháu đi làm việc của cháu đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!