Chương 20: (Vô Đề)

Đảo mắt một cái đã đến cuối năm, nhân viên trên dưới của Hằng Tuấn đều đã bắt đầu chuẩn bị cho buổi tiệc hàng năm.

Chuyện ly hôn cô không nói bất kỳ ai, Tống Tuấn Hành cũng không nói với bên người nhà của mình, sau ngày hai người bọn họ nói chuyện đó, ngay ngày hôm sau luật sư đã gửi văn kiện ly hôn đến cho anh ta.

Theo luật sư nói, anh ta ký rất dứt khoát không chần chờ, trong trong quá trình vẫn còn rất nhiều thủ tục quanh co phức tạp, trong thời gian tới vẫn cần hai bên phải phối hợp với nhau.

Thư Thanh Nhân định sau khi tất cả xong xuôi, sẽ nói chuyện thẳng thắn với Từ Lâm nữ sĩ.

Sau khi nhận được thỏa thuận ly hôn có đầy đủ con dấu cá nhân của cả hai bên, bỗng có một loại cảm giác không chân thật dâng trào lên trong Thư Thanh Nhân, mọi thứ diễn ra suôn sẻ hơn cô nghĩ.

Cô thậm chí đã chuẩn bị xong tâm lý sẽ cùng anh ta thẩm vấn trước tòa án, cô nghĩ đến rất nhiều loại khả năng, phải đối mặt với Tống Tuấn Hành, phải đối mắt với người nhà, bất kể là tình huống nào, đều  khiến cho cô cảm thấy không có cách nào sắp xếp ổn thỏa.

Nhưng Tống Tuấn Hành không như vậy.

Anh ta dứt khoát ký xuống đống giấy tờ đó, dựa theo điều khoản trong thỏa thuận trước hôn nhân, anh ta đã đền bù vật chất cho cô, anh ta thậm chí lựa chọn làm giống như cô, tạm thời không nói cho người nhà của hai bên.

Chờ sau khi tất cả xong xuôi tuyên cáo trước tòa, đến lúc đó cho dù người ngoài cuộc có khuyên ngăn thế nào, thì chuyện ly hôn cũng đã hoàn toàn kết thúc rồi.

Anh ta nói muốn bắt đầu lại từ đầu, có lẽ đã bắt đầu từ giây phút ký vào đơn ly hôn này.

Bắt đầu đền bù, bắt đầu níu kéo, mỗi chút bắt đầu này khiến cho lòng cô mềm lại.

Thư Thanh Nhân không đoán được đây là Tống Tuấn Thành cố tình làm như vậy, hay là  anh ta thực sự muốn giữ lại chút mặt mũi cuối cùng giữa hai người bọn họ.

Cho dù nói thế nào đi chăng nữa, bọn họ cũng đã ly hôn.

Nội dung cuộc nói chuyện trên Wechat dừng lại ở khoảng thời gian một tuần trước.

Tống Tuấn Hành: [Em đã nói với mẹ chưa?]

Thư Thanh Nhân: [Vẫn chưa, trước cứ từ từ đã.]

Tống Tuấn Hành: [Được, hạng mục năm ngoái Phúc Bái thu mua xảy ra chút vấn đề, anh phải đi qua thành phố kế bên công tác.]

Thư Thanh Nhân: [Thành phố Thanh Hà?]

Bọn họ đều rất tỉnh táo, thậm chí còn có chút ích kỷ.

Dự án hợp tác giữa Hằng Tuấn và Bất Động Sản Bách Lâm vẫn chưa được hoàn tất, quá trình ký hợp đồng sẽ mất một khoảng thời gian nhất định, Tống Tuấn Hành vẫn cần sự giúp đỡ của cô về nhiều mặt.

Khi bản thân bọn họ đều tự ổn định lại và không còn cần đối phương nữa thì cuộc hôn nhân hoàn toàn mất đi ý nghĩa.

Giống như lời của Tống Tuấn Cờ đã nói, thật ra Phúc Bái cũng sẽ không vì lần mất đi cơ hội phát triển khu trung tâm thương mại này tổn thất gì, người chịu ảnh hưởng phần lớn chỉ có mỗi Tống Tuấn Hành thôi.

Tống Tuấn Hành nói không sai, sau khi ly hôn, bọn họ chính thức trở về trạng thái như ban đầu, thậm chí trò chuyện cũng thoải mái hơn không ít.

Cứ như thế này hai bên đều trục lợi từ đối phương, đúng với mục đích kết hôn ban đầu của bọn họ.

Chỉ cần không liên quan đến chuyện tình cảm, thật ra bọn họ cũng sẽ không giống như hôm nay đi đến nước này.

Tống Tuấn Hành: [Thời tiết lạnh rồi, chú ý giữ ấm.]

Thư Thanh Nhân chưa nhắn lại.

Trước kia không thấy anh ta quan tâm nhiều như thế này, bây giờ ly hôn rồi, anh ta ngược lại bắt đầu biết cùng cô nói mấy câu khách khí.

Buổi lễ ký kết hợp đồng với Bất Động Sản Bách Lâm sẽ diễn ra không lâu sau ngày tổ chức buổi tiệc thường niên.

Dạo gần đây Thư Thanh Nhân liên tục tăng ca, bận đến nỗi hận không thể mỗi ngày ngủ luôn trong văn phòng, thực sự không có nhiều thời gian nghĩ đến những chuyện khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!