Chương 18: (Vô Đề)

Từ Lâm nữ sĩ đã nói đến như vậy, nói với cô phải xem xét cân bằng được lợi ích.

Muốn ly hôn, không dễ dàng như vậy.

Thư Thanh Nhân có chút nhụt nhít: "Con không tìm đối tượng thông gia thì không được ạ? Một mình con không thể tự lập sống vui vẻ được sao?"

"Vậy thì dự án với Bách Lâm lần này con làm thật tốt vào, để đám người trong hội đồng quản trị đó im miệng," khóe miệng Từ Lâm giật giật, "Dựa vào biểu hiện vừa rồi của con, con có thể khiến cho mẹ tin tưởng con có thể làm được sao? Mẹ không cần biết giữa con và giám đốc Thẩm xảy ra chuyện, ít nhất bây giờ cậu ta là đối tác của Hằng Tuấn, cũng là đối tác của con, con có biết câu không đưa tay đánh mặt người tươi cười không?

Chúng ta và cậu ta có chút quan hệ thân thích, những cũng chỉ có thể để trên miệng nói vậy thôi, nếu cậu ta không muốn nhận cũng chẳng có cách nào ép cả."

"Con biết rồi." Thư Thanh Nhân ủ rũ cúi đầu, không để ý đáp lại.

"Mẹ cũng muốn Phúc Bái lấy được dự án này, nói cho cùng Tuấn Hành vẫn là chồng con, chúng ta không phải tốn công sức đi lấy lòng đối phương như vậy.

Phần công việc này giao cho con, cũng là vì cảm thấy giữa con và Tuấn Hành không cần phải để ý nhiều như vậy, nó có thể giúp con rất nhiều, hiện giờ Phúc Bái không lấy được hạng mục này, chúng ta lại hợp tác với Bách Lâm.

Giám đốc Thẩm không có nghĩa vụ đưa ra điều kiện đơn giản dễ dàng cho chúng ta, cũng sẽ không chấp nhận bất kỳ sơ sẩy hay sai sót gì.

Con đại diện cho toàn bộ Hằng Tuấn hợp tác với cậu ta, chứ không phải cá nhân con."

Từ Lâm nữ sĩ dạy bảo người cũng rất có bài bản, sau một hồi nói chuyện, ngay cả Thư Thanh Nhân cũng cảm thấy thái độ của bản thân thực sự có vấn đề.

Mấy chuyện xấu hổ giữa cô và Thẩm Tư Ngạn là việc tư, hôm nay anh ta xuất hiện ở đây, cũng không phải lấy tư cách các nhân đến nói chuyện làm ăn, mà là đại diện cho Bất Động Sản Bách Lâm đằng sau lưng anh ta.

Công là công, tư là tư, công và tư tất nhiên phải rõ ràng.

Từ góc độ Từ Lâm nữ sĩ, có vẻ cô là người thích hợp phụ trách hạng mục này nhất, trong đó ưu thế lớn nhất của cô là cô và Thẩm Tư Ngạn khá thân quen.

Công việc và các mối quan hệ các cá nhân là không thể tách rời, người làm ăn đều không phải là người ngu ngốc, có thể đi đường tắt, ai mà còn bảo thủ không chịu thay đổi chứ.

Canh gà bơm máu làm ra làm chơi ra chơi đều là nói cho những người chưa thành công nghe.

Từ Lâm thấy sắc mặt của cô đã nghiêm túc hơn, cuối cùng cũng thở phào một hơi, "Được rồi, nghỉ ngơi đủ rồi thì đi vào đi, nhớ biểu hiện tốt một chút."

"Dạ." Thư Thanh Nhân mím môi, nhỏ giọng nói, "Cảm ơn mẹ."

Từ Lâm nữ sĩ khẽ ho một cái, giọng điệu có hơi không được tự nhiên, "Muốn cảm ơn mẹ thì bình thường ít cãi lại mẹ đi, bố của con ở trên trời nhìn thấy chúng ta cãi nhau khẳng định trong lòng cũng sẽ không vui đâu."

Hai mẹ con quay trở lại phòng họp, Thẩm Tư Ngạn còn chưa quay lại.

"Giám đốc vẫn chưa nói chuyện điện thoại xong à?"

"Vừa ra ngoài rồi vẫn chưa thấy quay lại."

Cũng đã mười mấy phút rồi, bên đối tác cũng có hơi quá kiêu ngạo đi.

Thư Thanh Nhân đứng lên, "Con đi tìm anh ta."

"Thanh Nhân, giám đốc Thẩm đang ở bên ngoài gọi điện thoại, đang yên đang lành cháu đi quấy rầy người ta làm gì? Đừng chọn người ta tức giận."

Một vị giám sát nào đó trong công ty, cũng là một người chú họ nào đó rõ ràng là không đồng ý với ý tưởng của cô.

"Không sao đâu." Thư Thanh Nhân khoát tay, "Con quen biết anh ta, anh ta sẽ không tức giận đâu."

Mấy người chú này đều nhao nhao lên nhìn cô, lúc nãy mới họp một câu cũng không nói, người không biết còn tưởng cô sợ người lạ.

Từ Lâm khẽ cười: "Trước đó Thanh Nhân và giám đốc Thẩm có gặp mặt mấy lần, đúng là có chút quen biết."

Mây người chú đều bán tín bán nghi nhìn hai mẹ con.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!